Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 20: Tiến giai thần linh trung cấp




Trong phạm vi nhất định, lập tức lóe lên tia chớp vang lên tiếng sấm, hình thành một đám quang cầu cũng không lớn lắm.
Khi nhìn quang cầu này, không ngờ Tiếu Ân có một cảm giác đặc biệt, trong đầu hắn lập tức hiện ra.
Quang cầu ấy đem lại cho hắn cảm giác như thế, đặc biệt là khi tinh thần ý niệm của hắn xuyên thấu qua quang cầu, thấy được từng điểm lồi lõm trên mặt đất, liền cảm thấy hưng phấn.
Dần dần tia chớp này rời khỏi Quang Minh Thủy Mẫu, sức mạnh tán ra, toàn bộ quang cầu bắt đầu dần tiêu tán.
Khiến Tiếu Ân thực sự cảm thấy rung động và trợn mắt há mồm là sau khi quang cầu này chậm chậm tiêu tán, một đám sinh linh nhân loại, thú nhân, tinh linh trần truồng dần dần xuất hiện.
Trong số các thú nhân đó chẳng những có tượng nhân Maya thân hình vô cùng cao lớn, còn có người lùn còn nhỏ hơn cả con kiến mấy phần. Tóm lại là chủng loại thực sự đa dạng, quả thực có thể nói là bao quát gần như tất cả chủng tộc thú nhân có trên đời.
Đối với thần quốc mà Tiếu Ân đã nắm toàn bộ trong tay, hắn có thể cảm ứng được tất cả các biến hóa bên trong đó, giống như một cái máy tính vậy, có thể biết rõ ràng quá trình vận chuyển và biến hóa bên trong. Cho nên hắn biết trong số thú nhân đó còn có vài chủng tộc đã tuyệt chủng từ thời cổ đại.
Các chủng tộc đó, nghe nói cũng chỉ có ba đại thần vương xa xưa nhất mới có khả năng nhìn thấy một chút, không thể tưởng được là bây giờ lại xuất hiện trong thần quốc của chính mình.
Mỗi một nhóm sinh linh đi ra từ trong quang cầu chớp cũng đều là trần truồng, bọn họ như những đứa trẻ mới ra đời, đôi mắt trong suốt và thuần khiết, không có chút hỗn tạp nào.
Khi Tiếu Ân cảm ứng được ánh mắt của họ, hắn lập tức nhận ra mình rất thích bọn họ, và nguyện ý tiếp nhận bọn họ.
Có lẽ đây là phản ứng đầu tiên khi người bình thường hoặc thần linh nhìn thấy những đứa trẻ mới ra đời chăng.
Có những người này trong thần quốc, tuyệt đối có thể bảo trì bản chất thuần khiết nhất của cả thần quốc.
Bỗng nhiên vô số tia sáng lại một lần nữa bắn ra, từ Quang Minh Thủy Mẫu lại một lần nữa bắn ra trên trăm triệu tia năng lượng, khiến cho cả thần quốc đều ngập trong ánh sáng của nó.
Như vậy mấy lần, các sinh linh mới xuất hiện trong thần quốc đã gần như đạt tới một tỷ, tuy thần quốc thật lớn, nhưng lúc này cũng đã đủ để khiến cho Tiếu Ân từ kinh ngạc đến hoảng hốt.
Dường như cảm nhận được sự thay đổi tinh thần của Tiếu Ân, Quang Minh Thủy Mẫu không tiếp tục tỏa ra vô số tia sáng vô tận ấy nữa, mà dần dần thu lại các tia sáng đó.
Sau khi xong hết thảy, tất cả các sinh linh mới sinh ra trong thần quốc dường như mới tỉnh lại từ trong mộng, không hẹn mà cùng nhau quy sụp xuống mà bái, miệng ngâm tụng ca ngợi thần linh.
Lông mày Tiếu Ân hơi nhướn lên, hắn nghe rõ ràng, trong lời ngâm tụng của những người này không phải Quang Minh Thủy Mẫu mà chính là tên hắn.
Khi tên hắn vang lên, tín ngưỡng lực từ trên người một tỷ sinh linh này lấy thế dời non lấp biển mà ào đến.
Một cỗ tín ngưỡng lực khổng lổ chí tinh chí thuần dâng lên, cho đến giờ Tiếu Ân cũng chưa bao giờ ngờ được trên thế gian này không ngờ lại có tín ngưỡng lực tinh túy không chút hỗn tạp tư tâm nhân tình như thế.
Tại hạ giới, hoặc ở các thần giới khác, bất kể tín đồ thành kính đến bao nhiêu, nhưng khi cầu nguyện ít nhiều cũng sẽ lẫn một ít tư tâm.
Dù sao, ngoại trừ thánh nhân, mọi sinh linh đều có ham muốn của họ, cho dù là chưa bao giờ mở miệng nói ra, nhưng khi cầu nguyện là vẫn cứ từ trong tiềm thức mà thể hiện ra.
Điều này, cho dù là tín đồ thành kính nhất, có thể vì hoàn thành thần dụ mà bỏ đi con mình cũng khó có thể ngoại lệ.
Tuy nhiên, lúc này, Tiếu Ân cảm ứng được, tín ngưỡng lực đang cuồn cuộn không ngừng tràn ngập khắp không gian thần điện và tiến vào trong cơ thể mình tuyệt đối là tinh thuần nhất.
Tín ngưỡng lực này cũng giống như đôi mắt của các sinh linh đó, trong suốt mà thuần khiết.
Trong đầu Tiếu Ân nháy mắt chuyển qua vô số ý niệm, thủy chung hắn vẫn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng nhiều tín ngưỡng lực tinh thuần như vậy nếu đã vào tới trong người hắn rồi tự nhiên cũng không thể để cho lãng phí.
Hắn thản nhiên duỗi ra một bàn tay, lập tức, trên tay hắn xuất hiện một giọt thần lực kết tinh. Mỗi giọt thần lực kết tinh đó như có sinh mạng, sau khi ngưng tụ thành hình lập tức bay đến trong một góc thần điện dần dần chất đống lên.
Thần điện Tiếu Ân tạo ra tuy cũng không phải rất lớn, nhưng diện tích cũng tuyệt đối không nhỏ, bất kể có bao nhiêu thần lực kết tinh cũng đều không thể chất đầy được thần điện. Tuy nhiên, cho dù là thần điện đầy đi nữa thì vẫn còn có thần quốc mà. Cho nên hắn chưa từng cảm thấy lo lắng.
Tín ngưỡng lực dũng mãnh đi vào dường như là vô tận, thiếu chút nữa đã khiến cho Tiếu Ân cảm thấy khó có thể trụ được. Nếu không phải Nhất Hào phi thường thức thời lên hỗ trợ. Tiếu Ân có lẽ sẽ trở thành thần linh đầu tiên vì không thể hấp thu kịp tín ngưỡng lực quá nhiều, không kịp chuyển hóa thành thần lực kết tinh mà nổ banh xác.
Một lúc lâu sau, cuối cùng thì Tiếu Ân cũng đã quen được áp lực mà tín ngưỡng lực mang đến, lúc này hắn mới rút ra một dòng thần niệm, liên hệ với Quang Minh Thủy Mẫu giữa Thiên Không Thần Điện.
Một lát sau, cuối cùng hắn cũng đã hiểu tất cả, cũng biết những sinh linh này từ đâu mà đến.
Quang Minh Thủy Mẫu cũng chỉ là một vũ khí hệ quang minh tinh thuần thôi, nó cũng không phải Nữ Oa hay Thượng đế, cũng không biết nặn bùn ra người.
Tuy nhiên, trong suốt quãng thời gian tồn tại của nó, nó đã từng nhiều lần thảo phạt vũ khí diệt thế. Mỗi một vũ khí diệt thế bị tiêu diệt, trong cơ thể nó sẽ tự động sinh ra một linh hồn.
Linh hồn này chính là linh hồn mà vũ khí diệt thế bị hấp thu và chuyển hóa thành đốm đen sinh mạng.
Chẳng những thế, xưa, khi Tiếu Ân dùng Quang Minh Thủy Mẫu cùng Nuo Weija quyết đấu, các linh hồn đen trong thượng cổ ma khí của hắn cũng bị một lưới bắt hết, đều bị Quang Minh Thủy Mẫu hấp thu vào.
Cộng thêm số linh hồn thêm vào đó, trong cơ thể Quang Minh Thủy Mẫu đã có thể có đến con số hàng trăm ngàn tỷ.
Linh hồn đó sau khi được sức mạnh quang minh tinh thuần trong cơ thể Quang Minh Thủy Mẫu tẩy rửa đã hoàn toàn mất trí nhớ về kiếp trước, trở thành ngây thơ không biết gì, trở thành tín đồ trung thành cung kính nhất của sức mạnh quang minh tinh thuần.
Vừa rồi là Quang Minh Thủy Mẫu đã dùng đại uy năng của mình mà một lần nữa đắp nặn ra thân thể các tín đồ thành kính này mới có cảnh tượng thần kỳ như vậy.
Đương nhiên, Quang Minh Thủy Mẫu cũng không phải là một lần phóng thích hết sạch cả trăm trăm triệu linh hồn. Nếu nó làm thế, thì chẳng những thần quốc phải chịu áp lực quá lớn, ngay cả thân mình nó cũng không có nhiều năng lượng quang minh tinh thuần đến thế.
Tuy nhiên, cho dù là cùng lúc tổ hình ra một tỷ sinh linh thành công, thần lực siêu mạnh mẽ mà Quang Minh Thủy Mẫu thể hiện ra vẫn khiến cho Tiếu Ân hết hồn.
Tuy lúc này bài tử hình tròn kia là ở trong tay hắn, nhưng Tiếu Ân đã hạ quyết định, tuyệt đối không đối địch, với thủy mẫu vĩ đại này.
Tinh thần ý niệm lại một lần nữa trong nháy mắt quét cả thần quốc, Tiếu Ân thấy được trong các sinh linh đó không chỉ có nhân loại, thú nhân, tinh linh, người lùn, còn có sinh vật hệ quang minh và trung lập, còn thấy cả các tinh linh hắc ám, địa tinh, thậm chí có cả loại ma quỷ luyện ngục vốn hoàn toàn thuộc hệ sinh linh hắc ám.
Tuy nhiên, mặc dù nơi bọn họ xuất hiện là bên trong địa huyệt, hoặc nơi luyện ngục dung nham giữa tâm trái đất, nhưng tín ngưỡng lực từ trên thân bọn họ tràn ra cũng không phải chỉ có một chút, hơn nữa cũng rất tinh thuần khiến người ta cảm khái.
Tiếu Ân thầm than trong lòng. Xưa kia, hắn thấy Odin Lage thần vương có vô số tín đồ đủ các chủng tộc mà bội phục muốn chết, nhưng không thể tưởng được, trong thần quốc mà hắn vừa mới lập nên cũng có được như vậy.
Tín đồ hệ quang minh, hệ trung lập và hệ hắc ám đều đang tập trung giữa thần quốc của hắn, hợp thành một cộng đồng lớn.
Lòng khẽ động, tốc độ thần lực kết tinh từ trong tay Tiếu Ân không ngừng ngưng tụ thành cũng đã chậm hơn rất nhiều, thậm chí có xu thế càng lúc càng chậm đi.
Tín ngưỡng lực cũng không phải bị hắn sử dụng hoàn toàn làm thần lực kết tinh mà dưới sự giúp đỡ của Nhất Hào cũng có tác dụng khác.
Một nửa thần lực trong số đó thông qua Thiên Không Thần Điện, cuồn cuộn không dứt truyền vào trong cơ thể Quang Minh Thủy Mẫu ở giữa điện. Thủy mẫu dựa vào thần điện rất có vẻ coi như đây là nhà rồi, khi hấp thu thân lực Tiếu Ân cung cấp cũng không chút khách khí, thân thể nó như một cái hố đen vũ trụ, bất kể thần lực bao nhiêu dường như cũng không thể đầy.
Đương nhiên, sự khác nhau với hố đen là Quang Minh Thủy Mẫu không chủ động hút vào, chỉ là bị động nhận thần lực thôi.
Tiếu Ân thậm chí còn có một cảm giác, nếu một khi nó chủ động hút thần lực, thì chi sợ thần quốc này cũng sẽ bị nó cắn nuốt sạch.
Còn một bộ phận thần lực tràn xuống dưới. Một lát sau, từ trên người một tỷ tín đồ tỏa ra ánh hào quang lấp lánh. Đây là ánh sáng thực sự, giống như thứ ánh sáng tỏa ra từ trên mỗi tín đồ trung thành bình thường kia.
Sau khi tiếp nhận hào quang này, trong lòng các tín đồ đều cũng có một ý niệm, đó là thần niệm thần linh, cũng là ý niệm của họ.
Nhất thời, tiếng ngâm tụng kia dường như đã bị một kích thích nào đó, chợt cất cao hơn, tín ngưỡng lực sinh ra kéo dài không dứt, như thể là vĩnh viễn không hết.
Khi hào quang trên người các tín đồ tiêu tan, bọn họ vui mừng ngạc nhiên nhận ra, trên người bọn họ có một hoặc một số thứ quần áo. Thứ quần áo đó giống như là vừa mới biến ra từ hư không, như lời khen của thần linh dành cho bọn họ.
Phía sau bọn họ, các ngôi nhà cao tầng san sát mọc lên, kiểu dáng kiến trúc và phong cách tuy cũng có nét đặc thù của thế giới này nhưng lại khiến cho người ta cảm giác cũng chính là những tòa nhà cao tầng đến từ thế giới kiếp trước của Nhất Hào.
Một tỷ sinh linh cũng không phải số lượng nhỏ. Nếu tất cả đều ở nhà trệt, thì Tiếu Ân tin chắc, kiến tạo xong nhà ở các các phương tiện này nọ cho họ xong, còn gieo trồng lương thực, động vật chăn nuôi, khẳng định là mỗi ngóc ngách của thần quốc sẽ đều chật ních.
Cho nên, khi chọn lựa chỗ ở cho dân cư ở thần quốc, hắn chọn phương án tối ưu của Nhất Hào.
Đương nhiên, nhà cao tầng ở đây và nhà bê tông ở thế kỷ hai mốt khác nhau rất lớn. Các nhà cao tầng đều là bốn phương thông suốt, có thể nói là một thành phố liên hệ với nhau giữa không trung. Cuộc sống của họ ở trên các tầng cao của tòa nhà cũng chẳng khác gì cuộc sống dưới mặt đất, giao thông, trao đổi không có chút ánh hưởng.
Có thể xây dựng được những tòa nhà cao tầng thế này quả thực cần giải quyết nhiều vấn đề khó có thể tưởng tượng. Cũng chỉ có quốc gia của Nhất Hào với công nghệ cao mới có thể làm được.
Khi một thành phố thật lớn san sát mọc lên từ mặt đất, các sinh linh trên mặt đất đều cảm ứng được mệnh lệnh thứ nhất của thần linh.
Bọn họ thật nhanh lao về bốn phía, để lại đủ không gian cho các thành phố thuận lợi mọc lên từ dưới mặt đất.
Nhất Hào đưa một chút trí nhớ của mình vào trong tiềm thức các sinh linh ấy, cho nên, tuy đây là lần đầu tiên thấy thành thị như vậy, nhưng đối với bọn họ thì cũng giống như đã ở đây nhiều năm lắm rồi.
Ngày xưa, khi thấy năng lực truyền trí nhớ của Hắc Long Vương, Tiếu Ân đã vô cùng hâm mộ. Nhưng với thực lực bây giờ thì kỹ xảo kiểu này hắn chẳng để vào mắt.
Khi thấy thần tích xuất hiện, các sinh linh ở đây đểu sôi trào lên, tín ngưỡng lực đã hùng mạnh tới cực điểm kia dường như trong nháy mắt lại một lần nữa bành trướng lên một cách khó tin.
Đang chậm rãi hấp thu và chuyển hóa tín ngưỡng lực. Tiểu Ân chợt thấy mình khó mà khống chế được.
Tín ngưỡng lực truyền đến từ tứ phía dường như là thực thể, giống như vô số các bức tường đang muốn đè hắn bẹp thịt.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là một ảo giác mà thôi, nhưng nếu ảo giác này cứ tiếp tục như vậy, cùng rất có thể sẽ biến thành chuyện thật đó.
Hít một hơi thật sâu, đột nhiên trong đầu Tiếu Ân nảy ra một ý nghĩ bạo gan mà kỳ dị. Gần như không cần nghĩ ngợi gì, hắn lấy ra một cái hộp lớn từ trong thần vực của mình, mở ra, bên trong là hai thần cách thấp kém đã qua ngưng luyện đang nằm im.
Tiếu Ân vội vàng lướt tay lên bề mặt một chút, một cỗ năng lượng kỳ lạ tràn ngập khắp không gian, hai thần cách thấp kém này đã biến mất khỏi cái hộp mà nhập vào trong cơ thể Tiếu Ân.
Trong thân thể hắn, lại một lần nữa sinh ra biến hóa kỳ diệu.
Hai thần cách thấp kém này bay nhanh trong cơ thể hắn, mỗi chút chuyển động đểu hấp thụ một lượng tín ngưỡng lực khổng lồ, vốn quanh thân Tiếu Ân có vô cùng vô tận tín ngưỡng lực, nhưng sau khi hai thần cách này hấp thu rất nhanh, nồng độ tín ngưỡng lực cũng đã giảm nhanh xuống.
Nếu không phải lúc này tốc độ tín ngưỡng lực sinh ra ở bên ngoài cũng đã tới mức không thể tin nổi, thì sợ là chưa chắc đã đủ cho hai thần cách này hấp thụ.
Giọng nói của Tiếu Ân truyền xuống, trực tiếp vang lên trong não mỗi tín đồ trung thành.
- Các tín đồ. Cầu nguyện đi, cầu nguyện tới mức cao nhất.
Giọng nói này tràn đầy uy nghiêm, khi lọt vào tai các tín đồ ở đây liền có một sức mạnh rõ ràng, khiến cho bọn họ có cảm giác tình nguyện vứt bỏ hết thảy để hoàn thành.
Bầu không khí trong thần quốc bắt đầu trở nên trang nghiêm hơn. Ánh mắt mỗi tín đồ dường như đều khác đi, nếu nói là các tín đồ này đều ngây thơ như những đứa trẻ mới sinh, thì lời nói của Tiếu Ân đã giúp bọn họ tìm được mục tiêu phấn đấu cả đời.
Dùng một chút sức cỏn con của mình mà giúp cho chủ nhân thăng tiến lên bậc cao. Đây có lẽ chính là ý nghĩa tồn tại của họ.
Càng ngày, ánh mắt các tín đồ này càng kiên định hơn. Tiếu Ân không ngờ lần này hắn luyện hai thần cách thấp kém này không ngờ lại dễ dàng như vậy.
Quá trình cô đọng thần cách chính là quá trình kết hợp linh hồn, thần thể, thần tính và thần quốc.
Thần cách càng nhiều, sức mạnh càng hùng mạnh, quá hợp này lại càng gian nan, đây chính là nguyên nhân thực sự cho việc thần linh tiến giai càng lúc càng khó khăn.
Có đôi khi cho dù chiếm được đủ thần cách, nhưng không có thời gian tương ứng để dung hợp dần dần, cũng có nghĩa là không thể tiến giai.
Trước ngày hôm nay, Tiếu Ân thử dung hợp thần cách nhiều lần, trong tình huống không tiếc thần lực kết tinh, hắn phải thật vất vả lắm mới luyện xong mười thần cách thấp kém. Nhưng đây đã là cực hạn trước mắt của hắn. Bất kể là thần thể, linh hồn hay thần tính cũng không thể chịu đựng áp lực thêm nữa.
Nhưng không nghĩ tới, hôm nay, dưới sự thành kính cầu nguyện của một tỷ tín đồ. Tiếu Ân chẳng những sơ tẩy được các thần cách thấp kém trước kia, còn thuận lợi dung nhập hai thần cách mới vào cơ thể, chính thức dung hợp với thần cách trước thành một thể.
Trong thần giới, ngoại trừ Cự Ma Thần và Day Ville có được chín linh hồn, còn lại thần linh một khi có thể ngưng luyện thành công mười hai thần cách thấp kém vào cơ thể, sau đó tự động chuyển hóa không tổn hao thần cách gì, chính là thần linh bậc trung.
Dần dần, trong cơ thể Tiếu Ân cuối cùng đã dung hợp thành công mười hai thần cách thấp kém, trở thành một thần linh bậc trung.
Cùng lúc đó, cả thần quốc, ngay sau khi vừa mới khai phá đã lại nghênh đón một lần bùng nổ.
Vốn chỉ định ngừng khuếch trương thần quốc, Tiếu Ân đã tùy ý khống chế được thần quốc khuếch trương liền tiếp tục khuếch trương, vậy mà cũng không có cái cảm giác phải cố hết sức một chút nào.
Hắn có thể cảm ứng được rõ ràng sự biến hóa bên trong và bên ngoài cơ thể mình, trong thần quốc, nguyên khí ngày càng tràn trề hơn.
Chênh lệch giữa thần linh bậc thấp và bậc trung tuyệt đối là một trời một vực. Điểm này, bất kể là cường độ thần lực ẩn chứa trong thần thể hay cả thần quốc, đều là chênh lệch không thể san bằng.
Xưa, sở dĩ Tiếu Ân có thể gạt bỏ được Nuo Weiji là vì nhờ quyền trượng thần thánh, quang minh thuỷ mẫu và thần vực chín loại thần tính kết hợp liên hợp lại mới có thể khắc chế được đối phương. Nếu đổi lại là một thần linh bậc thấp bình thường, nhìn thấy thần linh bậc trung thì chỉ cảm thấy sợ hãi.
Lặng lẽ, cũng không biết qua bao lâu. Tiếu Ân hoàn toàn lặng lẽ chìm vào một cảm giác tu luyện thâm sâu nhất.
Lúc này, hắn không phải là một mình tu hành, mà tất cả mọi người trên cả thần quốc đều cùng tu luyện với Tiếu Ân.
Vô số người đang thành kính cầu nguyện kia đã hội tụ thành niệm lực khổng lồ, giúp cho Tiếu Ân vượt mọi chông gai thuận buồm xuôi gió trên đường tu luyện.
Đây là sức mạnh lớn lao khi gộp kết tín ngưỡng lực của mọi người lại, đây chính là sức mạnh cường đại mà thần linh cũng chưa chắc đã có thể khống chế.
Rất lâu sau, Tiếu Ân vừa mở hai mắt ra, ánh sáng nơi mắt hắn đã có một tia uy áp nhiếp nhân.
Trong cơ thể hắn, mười đốm sáng kia đã bắt đầu ngưng lại thành một, tuy màu sắc cũng không có gì thay đổi, ánh sáng tỏa ra cũng vẫn vậy, nhưng tất cả thần cách hắn có đều ngưng lại thành một thần cách không gì tổn thương nổi.
Nếu sau đó không thể ngừng dung hợp, khiến cho thần cách không gì tổn thương nổi kia tiến giai thành thần cách bảo quang, thì lại càng tiến giai thêm một bước trở thành thần linh bậc cao.
Hơi đảo hai mắt, nhìn ra xa xa, thần quốc của hắn từ lúc nào đã mở rộng ra so với trước kia gấp ba có thừa, hơn nữa, sau khi mở rộng ra đến như thế. Tiếu Ân vẫn có cảm giác tất cả đều nằm trong tay mình.
Hơi cúi đầu, trong lòng hắn cảm khái hàng nghìn hàng vạn.
Hắn biết, dưới sự giúp đỡ của rất đông các tín đồ đang thành tâm cầu nguyện, không ngờ đã phá được cửa ải khó khăn nhất, thăng tiến thành công thành thần linh bậc trung.
Cảm ứng các tín đồ đông đảo phía dưới, trong số họ đã có rất nhiều người trong tình trạng kiệt sức, nhưng vẫn không hề để ý, thành kính cầu nguyện. Đối với tín đồ như vậy, ngay cả bản thân thần linh cũng phải thật trân trọng mới phải.
Một đạo thần niệm nữa lại truyền vào não các tín đồ, bọn họ dần dần dừng cầu nguyện, thả lỏng thân thể.
Từ trong Thiên Không Thần Điện tỏa ra vô số hào quang, mỗi tia hào quang đều chiếu lên một người. Dần dần, cảm giác mệt mỏi muốn chết này của bọn họ đã biến mất. Tuy tinh thần vẫn không tốt, nhưng so với lúc nãy đã tốt hơn rất nhiều.
Tất cả các tín đồ đều đang cảm kích thần linh thật sâu, đồng thời bọn họ cũng cảm nhận được sự vui sướng của thần linh.
Lúc này, cũng không ai nghi ngờ rằng, bọn họ mệt mỏi như vậy đều là vì cầu nguyện cho vị thần linh trong Thiên Không Thần Điện.
Dần dần, khi hào quang trên trời tan hết toàn bộ, các tín đồ đó cũng đã xong một ngày thành kinh cầu nguyện, theo như trí nhớ của Nhất Hào đưa vào, bọn họ bắt đầu tự động phân chia phòng.
Tuy trong thành thị đều là nhà cao tầng, nhưng cũng không phải là những căn phòng xi măng cốt thép, mà là dựa theo thói quen các chủng tộc mà dựng thành.
Thành thị của tinh linh ở rừng rậm, người lùn là các hang động, duy có nhân loại và đại đa số thú nhân là không có yêu cầu đặc biệt gì đối với vấn đê này. Năng lực thích ứng của hai chủng tộc này thật sự là quá mạnh rồi, nếu dựa theo ở thế giới trước, thì giống như con gián, vĩnh viễn không có khả năng có ngày giết sạch được.
Một đám quản lý nhận lệnh thông qua Nhất Hào và Tiếu Ân liên thủ, mỗi chủng tộc đều chọn ra một ít sinh linh cường tráng để làm lãnh đạo.
Bất kể là chủng tộc nào, cho dù là trước kia họ đã mất đi trí nhớ, trở thành một tờ giấy trắng, nhưng yếu phục tùng mạnh, cái quy luật này chưa bao giờ thay đổi.
Chọn những kẻ cường tráng trong các tộc để làm lãnh đạo hoàn toàn là chính đáng.
Trong số những người này, không ngờ có gần vạn ma pháp sư, hơn nữa, cấp bậc cũng không thấp, trong đó cùng không thiếu truyền kỳ và ngụy thần mạnh.
Có một số ngụy thần mà năng lượng đao động trên người mạnh đến mức cho dù là Tiếu Ân cảm ứng được cũng phải xúc động không ngừng.
Theo trí nhớ của Quang Minh Thủy Mẫu, hắn biết các ngụy thần này cũng không phải là các ngụy thần của hiện tại mà là các ngụy thần hùng mạnh chân chính đến từ thượng cổ. Bọn họ đều là hy sinh khi đối đầu với vũ khí diệt thế, sau khi biến thành vũ khí diệt thế cũng rất nổi bật, mà sau khi khôi phục năng lực cũng giống như thế.
Tập hợp trên vạn tín đồ ma pháp này tại một chỗ, Tiếu Ân đặc biệt an bài một thành thị cho họ ở lại, và truyền đạt thần dụ tới cho họ, cũng cho họ luyện tập ma pháp tăng mạnh.
Tiếu Ân tin chắc, các ngụy thần thượng cổ này sau một thời gian dài rèn luyện thì ngày sau khi mình thăng tiến thành thần vương thì bọn họ đều có tư cách được sách phong làm thần linh.
Tuy thần linh này không thể so với thần linh tự cố gắng, nhưng các ngụy thần ấy trong tình huống đặc thù, uy năng cầm giữ khẳng định sẽ không kém các thần linh khác mảy may.
Dần dần, tất cả đã đâu vào đấy, các sinh linh đã an ổn tìm được nơi vừa ý để ở lại trong thành thị, Tiếu Ân mới thực sự thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Hắn ngẩng đẩu, xuyên qua Thiên Không Thần Điện thấy được Quang Minh Thủy Mẫu đang nằm im ở đây như đã biến thành một pho tượng tỏa hào quang mãnh liệt, trong lòng cảm khái hàng nghìn hàng vạn.
Xem ra nó không muốn vào trong bài tử nữa, tuy nhiên nếu đổi lại thì chính mình cũng không muốn bị phong ấn như thế. Chỉ có điều, không biết Quang Minh Thủy Mẫu này liền một cái cống hiến ra một tỷ tín đồ trung tâm có phải có ý muốn hối lộ trao đổi không nữa.
Khẽ nghiêng mình, Tiếu Ân không hề phản ứng với thủy mẫu trên đỉnh đầu. Thật sự lần này kiến tạo thành công thế giới của thần, có nó trấn thủ, trong lòng Tiếu Ân cũng cảm thấy an toàn hơn một chút.
Trong đầu đột nhiên vang lên một tin tức thần bí, ngay cả Tiếu Ân cũng không xác định được tin tức này từ đâu mà đến. Khi cái tin này vang lên trong đầu hắn, trong Tiếu Ân không khỏi có chút biến sắc.
Tin tức này chính là một sức mạnh thần bí, sau khi tiếp xúc với nó, Tiếu Ân hơi do dự một chút, cuối cùng định, ra một khu vực ở giữa thần quốc.
Sau khi xác định khu vực này rồi, mảnh đất đó lập tức sinh ra biến hóa tinh tế, biến thành một khu vực gần như không thể phân biệt được năng lượng. Tuy nhiên, thực sự khiến cho Tiếu Ân cảm thấy sợ là năng lượng trong khu vực này không phải hoàn toàn chịu khống chế của hắn.
Chính xác thì, trong thần quốc của hắn, không ngờ có một khu vực không phải hoàn toàn ở trong sự khống chế của hắn mà là hắn cùng vói một sức mạnh khác cùng khống chế.
Đó là truyền tống thông đạo, và truyền tống hạ giới.
Bất kể là hắn muốn tiếp người dưới hạ giới lên hay muốn phân thân hình chiếu xuống hạ giới đều cần nhờ thông đạo này. Mỗi lần ra vào cũng phải trả một lượng lớn thần lực kết tinh.
Duy nhất có có thể tự do ra vào thông đạo mà không mất thần lực kết tinh chỉ có linh hồn thôi. Khi các tín đồ trung thành đã tử vong vào đây, thần linh chỉ cần khi tố hình trả một cái giá thần lực kết tinh là được rồi.
Tiếu Ân đương nhiên có thể hiểu được sức mạnh này từ đâu mà đến, khẳng định là trận đồ không gian pháp tắc mà Vô Danh và tử sắc lôi điện kia làm ra.
Chỉ là ở ngay giữa thần quốc của mình đột nhiên xuất hiện một thông đạo không phải do minh khống chế hoàn toàn, cảm giác này giống như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, không trừ không yên.
Nhưng Tiếu Ân cũng hiểu, trận đồ này đã trải qua không biết bao nhiêu năm phát triển, phỏng chừng cũng đã trở thành thứ của Vô Danh, mình cũng không thể đắc tội.
Phỏng chừng trong tất cả thần quốc trên thần giới đều có thông đạo cùng loại tồn tại. Nếu các thần linh khác có thể chịu được thì Tiếu Ân tự nhiên cũng không có lý do gì mà ngoại lệ.
Sau khi thông đạo này xuất hiện, sức mạnh thần bí kia lập tức thối lui, như thể là chưa từng xuất hiện. Nếu không phải ở giữa thần quốc của Tiếu Ân còn một thông đạo quỷ dị thì hắn cũng thật có chút nghi ngờ có phải vừa rồi mình bị ảo giác hay không nữa.
Thu lại các tạp niệm, ánh mắt Tiếu Ân dừng lại trên đống thần lực kết tinh kia.
Khi nhìn thấy đống thần lực kết tinh đó, hai mắt hắn lại sáng lên.
Trước kia Tiếu Ân đã từng thấy qua vô số thần lực kết tinh, tín ngưỡng lực trong các thần lực kết tinh đó tinh thuần có, lẫn tạp niệm cũng có. Nếu là thần linh hệ khác hấp thu ít nhất cũng phải bị mất mười đến ba mươi phần trăm, thậm chí năm mươi phần trăm.
Nhưng, đống thần lực kết tinh trước mắt Tiếu Ân chỉ cần nhìn qua thôi cũng thấy tuyệt đối là kết tinh tinh thuần nhất, màu sắc trong suốt kia nói rõ rằng trong đó không có một chút tạp niệm nào.
Thần lực kết tinh thế này, bất kể là thần linh nào cùng hệ nào sử dụng gần như đều có thể đạt tới hiệu suất sử dụng một trăm phần trăm.
Tiếu Ân có một cảm giác, nếu đem thần lực kết tinh này đem ra đổi với các thần linh khác, khẳng định sẽ lại một lần nữa gây chấn động.
Lại nhìn chăm chú vào thủy mẫu giữa thần điện, trong lòng Tiếu Ân sinh ra một tia cảm kích từ trong tâm. Thủy mẫu này đã đem lại cho mình một ngạc nhiên vui mừng thật sự quá lớn.
Rất xa, truyền đến một ý niệm kêu gọi trong đầu, tinh thần Tiếu Ân run lên, lập tức nhận ra đây là tinh thần ý niệm của Cự Ma Thần và Day Ville.
Tinh thần ý niệm của hai vị này có ý hỏi han, từ ngoài, bọn họ chính mắt nhìn thấy thần quốc của Tiếu Ân biến hóa, và cảm ứng được hơi thở hùng mạnh từ nơi này, lập tức thấy khó hiểu.
Đương nhiên Tiếu Ân không có khả năng giấu bọn họ, kể hết tất cả mọi chuyện xảy ra ở thần quốc, bao gồm cả một tỷ tín đồ mình được thêm và chuyện mình đã thăng tiến lên thần linh bậc trung cũng chưa từng giấu diếm.
Ngay sau đó, hắn lập tức nhận được lời chúc mừng của hai vị này.
Ba thần linh bọn họ vốn là một thể, bất kể người nào có đột phá gì đối với hai người kia cũng là chuyện tốt.
Nếu một trong ba bọn họ đã thăng tiến lên thần linh bậc trung, thì nói cách khác, ở trong thần giới, bọn họ đã có một tiền vốn nhất định để bảo mệnh.
Thiên Không Thần Điện tỏa ra hào quang mãnh liệt một chút. Cự Ma thân hừ lạnh:
- Có thủy mẫu ở đây, thần niệm của ta rất khó tiến vào, đến thần quốc của Day Ville đi thôi.
Tiếu Ân lên tiếng:
- Tốt, để người cá sấu đến nhìn thần quốc của Day Ville thôi.
Người cá sấu là phân thân của hắn, trong khoảng cách này, thì so với hắn tự đi cũng chẳng có gì khác biệt.
Cự Ma Thần vội vàng đáp ứng, nháy mắt thần niệm đã biến mất, xem ra hắn kiêng kị quá sâu với thủy mẫu trên đầu kia.
Cho dù biết thủy mẫu sẽ không động thủ với hắn, nhưng sức mạnh quang minh tinh thuần thần thánh mạnh đến thế này, lại không phải là ở cấp bậc thần linh bậc thấp. Cự Ma Thần không thể chịu được lâu.
Rất nhanh, người cá sấu, thần niệm ảo ảnh của Cự Ma Thần đã tập trung trong điện của Day Ville.
Người cá sấu và thần niệm của Day Ville vừa trao đổi lập tức đã hiểu hắn thiết kế thần quốc của mình như thế nào.
Thần quốc Day Ville kiến tạo có chút thiên hướng giống như thần quốc của Odin Lage thần vương, nơi nơi đều là các kiến trúc mênh mông hoành tráng, tràn đầy cảm giác phấn chấn. Trong thần quốc của hắn cũng có sinh vật chuyên sống trong các hoàn cảnh của hệ quang minh và hệ hắc ám.
Điều này không mưu mà hợp với Tiếu Ân.
Lúc này, Day Ville đã thả ra chừng trăm triệu tín đồ trung tâm mà hắn kế thừa, hơn nữa còn bảy trăm triệu tín đồ chưa giải đóng băng, tốc độ tiến bộ của hắn tuyệt đối có thể đuổi kịp Cự Ma Thần.
Đương nhiên,lúc này số lượng tín đồ của Cự Ma Thần sau khi thành công kế thừa mấy thần tính hắc ám, đã đạt tới hai trăm triệu trở lên. Mặc dù trong quá trình có thất bại vài lần, nhưng cũng là chuyện không thể tránh.
Quan sát thần quốc của Day Ville một lát, người cá sấu và hư ảnh của Cự Ma Thần cùng gật đầu một cái. Một lát sau, bản thể của Tiếu Ân và Cự Ma Thần liền rời thần điện của mình tập trung lại ở thần quốc của Day Ville.
Thần thể ba vị thần linh ngồi quây lại thành một hình tam giác, Day Ville thả ra một ống tiêu nhìn như một thượng cổ thần khí vào đó.
Ba thần linh cùng gật gù, ba chín hai mươi bảy các thần tính bất đồng nháy mắt cùng đánh vào ống tiêu đó.
Một lúc lâu sau, từ trên ống tiêu tỏa ra hào quang bảy màu, bỗng rực sáng, bao phủ toàn bộ cả thần quốc bên trong.
Suốt ba ngày đêm, tiêu hao tới trăm vạn thần lực kết tinh, hào quang bảy màu cuối cùng cùng tiêu tan, nguyên bản cổ thần khí Giai Điệu Sinh Mạng vốn không rực rỡ lúc này đã chính thức lộ ra.
Ba thần linh cùng thu tay lại, mà không ngừng đổ một lượng lớn thần lực vào trong thần khí này.
Dần dần, phong ấn đầu tiên được giải khai, phong ấn thứ hai cũng được giải khai.
Dưới sự đồng tâm hiệp lực của ba thần linh, không ngờ đã sắp sửa bùm một cái giải khai hết năm đạo phong ấn.
Nhưng ngay đúng lúc này, bọn họ bất ngờ nghe thấy giọng nói của Nhất Hào vang lên cảnh báo.
Một đạo tinh thần ý niệm hùng mạnh từ nơi thần giới xa xôi đã truyền tới. Đây là một thần niệm hoàn toàn xa lạ, xem độ mạnh dường như đã đạt tới cấp bậc thần linh bậc trung.
Một nơi hẻo lánh như thế, không ngờ lại có một thần linh bậc trung đến, hơn nữa nhìn vị trí thần quốc của hắn di chuyển, khẳng định là vừa mới thẳng hướng bọn họ mà tiến đến.
Trong tình huống đó, ba thần linh đương nhiên không dám chậm trễ chút nào.
Gần như trong nháy mắt, Tiếu Ân và Cự Ma Thần thu hồi thần lực của mình, sau đó biến mất, xuất hiện trên thần điện của thần quốc của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.