Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 505: Luyện khí tông sư tĩnh vân hưng




Hoàng Minh có cảm giác bản thân như đang thăng hoa, ta thức của hắn dường như đang hoà tan vào một không gian kì lạ. Rất nhanh một đoàn tin tức ùa vào trong thức hải của hắn. Hoàng Minh đầu óc như mơ hồ mất mấy phút, đến khi gian mật thất rốt cuộc trở lại bình thường thì hắn cũng thoát khỏi trạng thái ngây ngốc kia. Trần Lập cùng Tháp Thanh Nga thì vẫn chưa thoát khỏi ngỡ ngàng trước cảnh tượng vừa nãy. Lúc này Tam Trọng Tháp lơ lửng trong không trung, ba tầng của nó đã hoàn toàn biến đổi. Tầng dưới cùng là một màu Đỏ rực như máu, tầng thứ hai là màu vàng kim sắc chói lọi, tầng cao nhất lại là màu trắng như bạch Ngọc trong suốt. Hoàng Minh ánh mắt rơi trên Tam Trọng Tháp, hắn rõ ràng cảm nhận được nó giống như một bộ phận trên thân thể mình vậy. Trong lòng không khỏi nhớ lại dòng tin tức khi nãy mà hắn vừa nhận được. Dòng tin tức này chính là một đoạn thoại của một nam tử.
- Chào chàng trai trẻ, Ta là Tĩnh Vân Hưng. Nếu như ngươi đã xuất hiện, nếu như ngươi lúc này đã có thể cùng Tam Trọng Tháp tiến hành nhỏ máu nhận chủ thành công thì chắc hẳn đã là chuyện của mấy trăm vạn năm sau rồi. Ha ha ha...
Nam tử tự xưng là Tĩnh Vân Hưn kia cười lớn, tiếng cười hào sảng nhưng vẫn có chút gì đó sự bị thương hoà vào. Hoàng Minh có thể cảm nhận được sự bi thương ấy từ tận đáy lòng. Nam tử đó cười một hồi rồi tiếp tục nói:
- Tĩnh Vân Hưng ta một đời luyện khí sư đạt tới Thượng Tiên luyện khí sư, đứng trên đỉnh cao nhất của luyện khí tông sư. Tam Trọng Tháp chính là kiệt tác mà ta tự hào nhất cả cuộc đời ta. Một đời điên cuồng, một đời sống trong đam mê luyện khí. Tĩnh Vân Hưng ta có thể kiêu ngạo mà nói rằng, cả Tiên giới chỉ sợ ta đứng thứ hai, không ai dám nói đứng thứ nhất. Nhất là Tam Trọng Tháp, nó chính là pháp bảo đáng sợ nhất mà tiên giới không một pháp bảo nào có thể so bì được. Pháp Bảo mang pháp tắc không gian cùng thời gian.
Lời nói mang theo sự kiêu ngạo cùng tự tin tuyệt đối, Hoàng Minh nghe tới đây tâm trạng cũng bất giác sục sôi theo từng lời nói. Một người có thể tự tin cùng kiêu ngạo như vậy lời nói, không thể không khiến người ta tâm phục khẩu phục. Hoàng Minh lại tiếp tục lắng nghe.
- Thế nhưng mà Tử Vong Chủ thần cùng Sáu vị Chủ Thần khác vì Tam Trọng Tháp mà truy sát một Thượng vị thần như ta, đúng là cả đời này một sự kiện làm ta kiêu ngạo. Tám vị chủ thần liên hợp nhằm giết ta cướp lấy Tam Trọng Tháp. Thế nhưng ta lại há có thể ngồi yên chờ chết hay sao? Bọn chúng quên rằng ta tu luyện thế nhưng là Vận Mệnh pháp tắc. Ta đối với Vận Mệnh Pháp tắc tu luyện tới cực hạn, có thể tính toán ra tương lai một đoạn. Và cuối cùng ta tìm ra ngươi, chàng trai trẻ.
Nói đến đây, tiếng cười của Tĩnh Vân Hưng là trang nhập vui vẻ, giọng nói lại tiếp tục:
- Bảy chủ Thần đuổi giết, đây là hùng vĩ cỡ nào a, to lớn cỡ nào a. Thế nhưng bọn hắn cả đời cũng không thể nào tìm được Tam Trọng Tháp. Bởi vì Chủ Thần không thể nào đến được Vị Diện cấp thấp. Hơn nữa Tam Trọng Tháp còn có một đại bí mật, một đại bí mật mà cả đời bọn hắn cũng không bao giờ ngờ được.
Đại bí mật? Hoàng Minh run run, hắn mơ hồ nắm bắt được điều gì đó. Tiếng nói của Tĩnh Vân Hưng lại tiếp tục trong đầu hắn:
- Đúng là đại bí mật, nếu muốn nhận chủ với Tam Trọng Tháp, kẻ đó nhất định phải có từ ba huyết mạch trở nên, ha ha ha!
Tiếng cười giòn tan đầy vẻ khoái trá, Hoàng Minh có thể cảm nhận được trong đó bao hàm được sự vui vẻ, tự hào cùng có sung sướng. Ba loại huyết mạch ư? Hoàng Minh đã hiểu ra vừa rồi sự việc sao lại kì lạ như vậy. Khi nãy giọt máu của hắn chính là đã tách thành ba giọt tiến nhập vào ba tầng của Tam Trọng Tháp. Ba loại huyết mạch, Hoàng Minh có thể nhận ra. Đó chính là Huyết kế giới hạn tộc Uchiha, huyết kế giới hạn tộc Hyuga cùng Huyết mạch tộc nhân Siêu Xayda.
- Anh bạn trẻ, cả đời ta say mê luyện khí, thứ có thể để lại cho cậu chỉ có vật liệu luyện chế mà thôi. Nếu đã nhận được Tam Trọng Tháp, ta mong cậu có thể tiếp nhận truyền thừa của ta, một lần nữa đi tới đỉnh phong của Luyện khí tông sư. Quan trọng hơn là, giúp cho ta báo thù...!
Nói đến đây, tiếng nói như tan vào không gian, dần dần biến mất. Hoàng Minh từ trong ngây ngốc mà bình thường trở lại, hai mắt nhìn về Tam Trọng Tháp. Ngay sau đó hắn đưa bàn tay ra, Tam Trọng Tháp nhu thuận bay tới nằm trong bàn tay hắn, ngay sau đó nó tiến vào dung hợp trong lòng bàn tay của Hoàng Minh. Hoàng Minh có thể dùng thần thức cảm nhận được Tam Trọng Tháp tồn tại trong lòng bàn tay phải của hắn.
- Tiểu Minh, sao rồi?
Tháp Thanh Nga run run, khuôn mặt có nhiều nếp nhăn lúc này tràn đầy kích động.
- Nãi Nãi, không vấn đề gì cả! Vật này ta đã biết rõ, nó gọi là Tam Trọng Tháp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.