Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 529: Ma Vương xuất thế




Hoàng Minh sau khi cùng đám huynh đệ chứng kiến một màn độ kiếp của Ly Nam Đế. Mỗi người đều có một chút cảm ngộ, bọn hắn nhanh chóng từ chối lời mời ở lại chơi của Long Hoàng mà trở về.
Một vùng đất âm u đầy tử khí, vùng đất này chính là ở giữa hải vực. Nơi đây trên bầu trời không biết nhờ lí do gì mà hình thành một khoảng không gian tràn ngập tử quang lôi điện. Tử quang lội điện lập loè đáng sợ, so với Thiên Kiếp của Ly Nam Đế cũng không yếu hơn là bao nhiêu. Nơi đây chính là cấm địa lớn nhát c ủa Nhân Yêu Ma giới, Tử Quang hải vực. Chính vào lúc này, một vết rách lớn mở ra, một thân ảnh như thiêu thân lao xuống. Tử Quang lôi điện không chần chừ mà đánh xuống đầu thân ảnh kia.
- Con mẹ nó, lôi quang ư?
Thân ảnh kia hét lớn, chật vật lấy ra một cái vật lớn đen sì ra che chắn.
Ầm một tiếng, tử quang lôi điện vậy mà không thể đánh nát vật kia. Cái vật kia như một cái chuông đồng lớn, nó bao phủ thân ảnh kia không lọt một chút nào. Tuy không đánh nát cái chuông đồng này, nhưng tử quang lôi điện vẫn là đánh rơi người kia cùng chuông đồng xuống mặt đât. Chưa dừng ở đó, tử quang lôi điện vẫn là tiếp tục đánh xuống điên cuồng.
- Ta kháo, đây rốt cục là nơi nào chứ?
Vừa chửi thề, hắn vừa cắm đầu chạy.
- Bên kia!
Vừa thấy một cái hang động nhỏ, hắn lập tức phi vào. Không ngờ vào tới hang động này, Tử quang lôi điện vậy mà không đánh tới nữa.
- Con mẹ nó, Tát Tát ta vậy mà chạy thoát rồi. Đám cường đạo khốn kiếp kia vậy mà đuổi tận giết tuyệt như thế!
Tát Tát hắn vốn là một trung vị thần, lần này bị một đám cường đạo đuổi giết thì cắm đầu cắm cổ mà chạy. Rơi vào đường cùng, hắn liều mạng dùng một thân tu vi xé rách không gian, may mắn trốn thoát đám cường đạo kia. Cuối cùng số hắn dường như chưa tận, phát hiện vết nứt không gian vậy mà bị chấn động lập tức liều mạng phóng qua. Hiện tại hắn xuất hiện ở đây, cũng không biết nơi này là thế nào?
- Trước tiên cứ vào trong đã, khôi phục lại thực lực!
Tát Tát thầm nhủ. Một hoả cầu trong tay hắn xuất hiện. Hoả cầu đi vào bên trong, Tát Tát càng tiến sâu hơn.
- Ồ, cơ quan trận pháp ư?
Tát Tát hai mắt sáng lên, có khi nào nơi đây chính là một bảo tàng của vị đại năng nào đó chăng!
Càng nghĩ càng thấy có khả năng, Tát Tát hắn chỉ là một trung vị thần bình thường do luyện hoá thần cách mà trở thành thần. Một thân tu vi không có gì là mạnh. Đối với trận pháp cũng không có mấy tìm hiểu. Hắn đối với trận pháp mù tịt, chỉ là trận pháp này đối với hắn thì quả là yếu ớt. Đợi thực lực của hắn khôi phục một chút là có thể cường thế áp bức. Đối với lí do vì sao trận pháp lại yếu nhược thế này, Tát Tát cho rằng do tháng năm tuế nguyệt mà nó yếu đi.
Mất ba ngày khôi phục tĩnh tu, Tát Tá hắn mới khôi phuc được ba phần thực lực.
- Mẹ nó, nơi này sao thiên địa linh khí lại nhạt như vậy, vị diện thấp hơn sao?
Tát Tá chửi thầm trong đầu như thế, hai tay hắn bắt đầu đánh ra những hoả cầu lớn nhắm trận pháp của hang động mà đánh tới.
Ầm ầm!
Những tiếng nổ vang lên khiến cho trận pháp không thể chịu được mà nổ tung. Tát Tát vô cùng vui mừng, tiếp tục đi xuống phía dưới. Hắn đã phá vỡ tám cái trận pháp lớn nhỏ, thế như trẻ tre.
- Ồ, gian phòng này!
Tát Tát phát hiện một cánh cửa lớn, hắn đoán bên trong này nhất định là nơi cất giữ bảo vật. Hai tay vận khí, Hoả nguyên tố của hắn lập loè sức mạnh. Hai tay đẩy mạnh của lớn.
- Ầm ầm ầm!
Tiếng cửa sắt lớn được mở ra, không gian bên trong cuối cùng xuất hiện trước mắt Tát Tát!
- Cái quỷ gì, có người ư?
Tát Tát kinh hãi, trước mắt hắn làm gì có pháp bảo hay vũ khí gì, chỉ có một cái bục lớn. Bên trên có một người đang bị mấy ngàn sợi xích xâu qua thân thể. Người này mái tóc rủ xuống, toàn thân loã thể.
Rắc rắc.
Tiếng xích sắt vang lên, người kia vậy mà cử động, còn sống!
- Ngươi ngươi là ai?
Tát Tát kinh hãi, người này vậy mà tu vi hắn không thể nhận ra được. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!
Người kia ngẩng mặt lên, hai con ngươi đỏ rực lấp loé tinh quang. Tát Tát như bị điện giật, toàn thân ngây ngốc đứng yên. Hai mắt hắn vậy mà từ sáng lạn trở nên đục ngầu.
- Tới đây!
Tiếng nói khàn khàn của người kia vang lên. Tát Tát như một con rối chậm chạp đi tới. Hắn bước tức bước lên trên, cuối cùng đứng trước mặt người kia chỉ còn cách mấy phân, mặt đối mặt.
Phập!
Một phát cắn chí mạnh vào cổ, Tát Tát từ trong mê man tỉnh dậy. Thế nhưng hắn cảm giác trời đất quay cuồng, khó huyết toàn bộ đều bị hút đi. Thân thể chỉ còn da bọc xương, một thân tu vi biến mất.
- Ngươi, Ta....!
Tát Tát miệng run rẩy, hai mắt từ từ vô thần rồi ngã gục.
- Gầm!
Mấy ngàn sợi xích vậy mà lập tức bị đứt toàn bộ, cả hang động rung lên, không gian kịch liệt vết nứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.