Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 694: Tranh đoạt gần kề




Tiên giới mấy tháng gần đây hoàn toàn xôn xao náo động. Tu sĩ từ bốn phương tám hướng đều trở về các thành thị, mỗi toà thành thị đều vô cùng náo nhiệt. Một trăm năm mở ra một lần thi tranh đoạt danh ngạch tiến vào vị diện chiến trường. Mỗi toà thành đều sẽ tiến cử ra một trăm cường giả trẻ dưới một ngàn tuổi tiến hành tham gia tranh đoạt danh ngạch. Một khi chiếm được danh ngạch liền có cơ hội tiến vào vị diện chiến trường trở thành tinh anh của Tiên giới cùng chiến đấu với Phi Linh giới. Tiến vào chiến trường có cơ hội tiến công lập nghiệp, trở thành cường giả từ trong chiến đấu đi ra. Nhất là tại vị diện chiến trường, cường giả như mây, nhưng bí cảnh cùng cơ duyên lại càng nồng đậm. Nhất là người có thể tham gia chiến trường liền có cơ hội kiếm được công huân danh trạng. Mỗi khi giết được một tên tinh anh của Phi Linh giới liền chiếm được điểm công huân nhất định, sau năm năm chiến trường đóng lại, điểm công huân sẽ trực tiếp đổi được linh đan thần cấp, vũ khí thần cấp, các loại thiên tài địa bảo, thậm chí là Chủ Thần khí trong truyền thuyết. Đây chính là toàn bộ ba mươi sáu vị chủ thần đứng ra ban thưởng theo công huân. Mỗi một thiên tài tinh anh của tiên giới sau khi trở về từ vị diện chiến trường đều là cường giả phong vân một cõi, thậm chí là tu la một vùng.
Lúc này thời gian đã cách ngày thi đấu tranh đoạt không sai biệt lắm. Ba ngày sau chính là ngày toàn bộ năm mươi thành thị tại tiên giới mở ra phong vân bảng để tinh anh toàn bộ tiên giới tham gia tranh đoạt danh ngạch. Trong ba ngày tiến hành xác nhập một trăm cường giả ưu tú nhất. Cách thức thi đấu đều đã được truyền đi khắp tiên giới mấy vạn năm qua, người không biết đều có thể đọc được thông báo tại cửa thành thị.
Lúc này thành thị nào cũng chật ních, không chỉ nhân loại, yêu tộc, linh tộc, thậm chí là thiên địa sinh vật cũng tham gia. Có thể thấy được người đi lại tại mỗi thành thị đều có các chủng loại khác nhau.
Thời gian này, huyên náo nhất chỉ sợ là các sòng bạc. Tỉ lệ đặt cược dành cho không ít cao thủ có danh tiếng tại thành thị đã bắt đầu nhộn nhạo rồi.
La Lan thành, trong một gian phòng nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi tại lầu hai. Một thiếu niên có khuôn mặt hết sức bình thường đang xếp bằng. Thiếu niên này khuôn mặt góc cạnh đơn giản, thuộc vào loại đi vào biển người liền không ai để ý. Thế nhưng lúc này hắn chợt mở bừng hai mắt, hai mắt bắn ra tinh quang bức người, thân thể có khí thế vương giả tràn ra.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng đi tới trước cửa phòng, ngay sau đó là một tiếng gõ cửa nhè nhẹ vang lên kèm theo giọng nói thanh nhã như chuông bạc:
- Việt Anh đại ca, huynh có ở phòng không?
Thanh niên đang ngồi xếp bằng này không phải ai khác mà chính là Việt Anh. Hắn nhẹ nhàng thở ra một ngụm trọc khí, chậm rãi đứng dậy đi tới cửa sau đó mở ra. Cánh cửa mở ra, bên ngoài là một thiếu nữ xinh đẹp khả ái. Thiếu nữ này hơn hai mươi tuổi, mắt ngọc mày ngài, một thân y phục màu trắng càng làm cho nàng trở nên thanh thuần xinh đẹp. Hai má thiếu nữ có chút ửng đỏ nhẹ nhàng nói:
- Việt Anh đại ca, phụ thân ta muốn hỏi ngươi ba ngày nữa tham gia tranh đoạt danh ngạch ngươi còn muốn đồ vật gì trợ giúp tu vi hay không?
Thiếu nữ nói xong vẻ mặt mong chờ nhìn thanh niên trước mắt. Thanh niên này trước kia cứu nàng một mạng, trở về gia tộc của nàng lập tức bộc lộ tài hoa. Một thân tu vi thực lực vô cùng đáng sợ. Phụ thân nàng một mực thoả mãn hắn rất nhiều thiên tài địa bảo, đổi lại hắn chấp nhận vì gia tộc nàng tranh đoạt danh ngạch trong phong vân bảng của La Lan Thành. Lúc ban đầu chính bản thân nàng còn muốn tham gia, thế nhưng sau khi phụ thân nàng một mực răn dạy nàng mới từ bỏ ý đồ. Nàng cũng biết rằng, tu vi của nàng khả năng chiếm đoạt một trăm danh ngạch quả thực không thể nào.
Việt Anh hơi nghĩ ngợi một chút, sau đó lắc đầu nói:
- Không cần gì nữa, giúp ta chuyển lời với phu thân muội. Ta sẽ hoàn thành lời hứa của ta!
Việt Anh nói xong, cũng không nói thêm điều gì chậm rãi đi ra bên ngoài.
Thiếu nữ nhìn theo bóng lưng của hắn, khuôn mặt ửng đỏ lại có chút mất mát, không biết nói nhỏ nhẹ điều gì buồn bã rời đi.
- Anh Minh, nhất định anh phải tham gia chiến trường, thiếu anh, chiến trường không có tính khiêu chiến rồi!
Việt Anh vừa đi vừa lẩm bẩm, khoé miệng không ngờ lại treo một nụ cười đầy vui vẻ. Nếu thiếu nữ vừa rồi thấy được nụ cười của hắn khẳng định sẽ thất thần thật lâu, bởi vì, gần một năm qua, nàng đã bao giờ thấy hắn cười qua đâu.
Ba ngày thời gian trôi qua, toàn bộ năm mươi thành thị rốt cuộc nổ tung trong không khí náo động ồn ào. Toàn bộ năm mươi thành trì thống nhất dựng lên một trăm toà lôi đài, mỗi toà lôi đài đều được bảo vệ bởi trận pháp cao minh. Hiển nhiên vì bảo vệ trận chiến không gây thương tích cho người quan chiến, trận pháp sẽ thuộc loại siêu cấp vững vàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.