Diệt Thế Kỷ

Chương 42:




Theo thời gian trôi qua, số lượng dị năng giả cứ không ngừng tăng lên, mà sự hiện hữu của bọn họ cũng không thể nào che giấu được nữa, về phần nguyên nhân, tất nhiên là bởi mạng lưới truyền thông cực kỳ phát triển cùng một số dị năng giả thích tự cho là đúng.
Khi nhận được lực lượng, sẽ có một số người thấy sợ hãi, tự cho mình là kẻ ngoại tộc, cẩn thận giấu kín bí mật, một số người lại mưu tính sâu xa, ngầm tiến hành âm mưu nào đó, hay có người suy tính cẩn thận, cân nhắc đến đủ mọi tình huống có thể xảy ra, cũng có người âm thầm rèn luyện, để bản thân trở nên cường đại hơn, mà cũng có người trở nên tự cao tự đại, xem mình là trung tâm, hoành hành vô pháp vô thiên, và có người tự cho bản thân là anh hùng, đứng lên phản kháng lại những thứ mình bất mãn.
Hai loại người cuối cùng, cho dù có ý định che giấu thân phận của mình thì với một loạt hành động của họ, sự tồn tại của dị năng giả cũng không thể nào không bị người khác phát hiện. Lực lượng nghe có vẻ huyền bí kia, trừ những ai đã tự mình trải qua, còn lại những người chỉ nhìn thấy qua các phương tiện thông tin đại chúng cũng chỉ cho đó là hình ảnh được xử lý bằng kĩ thuật hiện đại, thế nhưng, khi số lượng dị năng giả ngày càng nhiều, hai loại người có tâm tính kia cũng tăng lên, cũng có những kẻ không cam lòng chịu yếu thế hay muốn công bố tin tức để tìm kiếm những người có cùng ý tưởng như mình. Cho nên, càng ngày càng có nhiều dị năng giả xuất hiện trước mắt đại chúng.
Dị năng giả thật sự tồn tại! Nhân loại có được năng lượng bất khả tư nghị! Đây là sự thật sau một thời gian khảo nghiệm. Bởi vì là sự thật, nên quần chúng đều vô cùng phấn khích.
Mỹ là quốc gia đầu tiên công bố xuất hiện dị năng giả, đất nước này vốn luôn tuyên dương dân chủ và nhân quyền, cho nên người dân ở đây cũng có một loại dũng khí, loại dũng khí không cần cố kỵ tầm mắt của rất nhiều người, tất nhiên đó cũng là sự xúc động bình thường của một bình dân khi có được loại lực lượng bất khả tư nghị, còn với đám người nắm giữ quyền lực, họ hiểu rất rõ không cần chạm đến hay cần phải băn khoăn những điều gì.
Dị năng cũng không quan tâm đến thân phận của người sở hữu, có được chính là có được, cho nên những dân chúng bình thường ở nước Mỹ cũng có tư cách để sỡ hữu dị năng. Đất nước Mỹ nổi tiếng với sự tự do phóng khoáng nên cũng sinh ra những người dân như thế, khả năng tiếp nhận những điều kỳ lạ rất mạnh, ham thích tưởng tượng, cũng là quốc gia chuộng những người anh hùng giả tưởng hơn bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới. Những người có hành vi khác thường ở quốc gia này không hề bị lên án hay xa lánh, bọn họ không thèm để ý đến ánh mắt của những kẻ khác, mà những người dân nơi dây vốn tôn trọng nhân quyền cũng sẽ phi thường bao dung họ.
Cũng chính vì sống trong một đất nước như vậy, một số người dân Mỹ có được dị năng cũng không hề sợ hãi khi thân phận bị bại lộ, ngược lại, bọn họ rất hưng phấn, ngay khi lực lượng của bản thân vừa thức tỉnh liền vô cùng hào hứng triển lộ dị năng của mình cho người nhà hay người yêu, có người thậm chí còn trực tiếp liên hệ với giới truyền thông, để tuyên truyền rộng rãi năng lực của mình.
Một loạt sự kiện diễn ra khiến cho những nhà lãnh đạo nước Mỹ còn chưa kịp tìm ra phương án giải quyết chuyện dị năng xuất hiện thì người dân Mỹ đều đã biết đến sự tồn tại của dị năng giả, thế nên, vụ việc không thể âm thầm xử lý được nữa.
Còn ở Trung Quốc, đất nước có mạng lưới truyền thông được quản lý vô cùng chặt chẽ, cùng với tâm tính tôn trọng những người lãnh đạo quốc gia từ nghìn xưa đến nay, cho dù trải qua sự giáo dục ý thức hiện đại nhiều năm, tình trạng này đã được cải thiện rất nhiều, nhưng thói quen ăn vào tận xương cốt cũng không dễ dàng mất đi, từ những thanh thiếu niên trẻ tuổi chưa hiểu sự đời, không sợ hãi thứ gì, đến những người trưởng thành, đã chà xát với xã hội, đều có rất nhiều điều phải suy nghĩ.
Những người trưởng thành kia sẽ phi thường điệu thấp, tuy hưng phấn, nhưng bọn họ sẽ che giấu năng lực của mình, còn những người trẻ tuổi, bởi vì họ cảm thấy như thế rất khốc, hoặc là bởi vì bị ảnh hưởng bởi truyện tranh, phim ảnh hay kịch nghệ, giấu giếm thân phận của mình, làm một số việc anh hùng, sau đó chờ đợi đến một lúc nào đó, mọi việc được phơi bày ra ánh sáng, bọn họ sẽ trở thành trung tâm của mọi sự chú ý.
Vì những lý do này mà trong thời gian ngắn, tin tức về dị năng giả ở Trung Quốc vẫn được giấu kín.
Nhờ Tần Trạm, các vị thượng tầng ở Trung Quốc đã sớm có sự chuẩn bị, dưới lực lượng của Nhà nước, rất nhiều dị năng giả đã bị giám thị ngay khi vừa xuất hiện.
Sự sợ hãi lâu dài đối với Chính phủ khiến những dị năng giả nhanh chóng thỏa hiệp, chấp nhận đến căn cứ ở kinh đô.
Không phải không có người muốn chạy trốn, thế nhưng, bởi Tần Trạm quá mức cường đại, cùng với sự trợ giúp của Văn Nhân Lẫm, những người đó chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại, cũng có người không hề nghĩ đến chuyện bỏ trốn, lực lượng của quốc gia rất cường hãn, bọn họ có thể trốn ở đâu, sau khi hiểu được, cũng không còn dị nghị gì nữa, dù sao ở lại đây cũng vô cùng thoải mái.
Trừ bỏ một vài sân huấn luyện cùng những người mặc quân trang đi tới đi lui, không khí nơi này không có lấy một chút bức bối khó chịu vì kỷ luật hà khắccủa một căn cứ quân đội.
Xung quanh căn cứ là thanh sơn lục thủy, khung cảnh tuyệt đẹp, mỗi dị năng giả được phân cho một căn hộ hai tầng, tầng trệt thôi cũng phải hai trăm mét vuông, mỗi nhà đều có một vườn hoa rộng năm mươi mét vuông, nội thất được bố trí đầy đủ, cũng không hạn chế việc sử dụng mạng internet hay thiết bị liên lạc, chỉ có điều đều bị giám thị, bởi vì mọi việc ở nơi này nằm trong tình trạng phải được bảo mật. Các dị năng giả ngay từ đầu đều đã được nghe giải thích, cũng không phải không có oán hận, mà trước lực lượng cường hãn của Tần Trạm, những lời oán hận này chỉ có thể nói ở trong lòng.
Được hưởng tiền lương kếch xù, không chỉ những người bình thường mà ngay cả một vài thành phần trí thức cũng đều động dung. Những dị năng giả này cơ bản không cần bận tâm chuyện gì, được cấp phòng ở, trả tiền lương, trong căn cứ lại có nhà ăn riêng, tay nghề của đầu bếp ở đây cũng không kém, muốn thứ gì chỉ cần thông báo, sau đó sẽ lập tức được đưa đến. Đây cơ bản là một cuộc sống đầy hưởng thụ.
Mỗi ngày, bọn họ đều được tự do làm những gì mình muốn, ngoại trừ việc không được đi ra ngoài căn cứ cùng tiến vào một số nơi đặc biệt, trên cơ bản, bọn họ hầu như không bị hạn chế chuyện gì.
Trước mắt, các dị năng giả này cũng không có chuyện để làm, bởi vì vẫn chưa xảy ra chuyện gì cần dị năng giả ra mặt. Chuyện bọn họ phải làm mỗi ngày chỉ có đến phòng thí nghiệm, phối hợp làm chút nghiên cứu, lúc ban đầu, bọn họ không thể không tưởng tượng đến những hình ảnh khủng bố của thực nghiệm, cũng chính bởi những hình ảnh ấy mà nhóm dị năng giả muốn bỏ trốn đầu tiên đã xuất hiện, bất quá, bọn họ đã lập tức bị bắt lại.
Dưới sự sợ hãi cùng lo lắng bất an của các dị năng giả, thực nghiệm bắt đầu, hoàn toàn không giống với những gì bọn họ đã nghĩ, thực nghiệm rất nhẹ nhàng, giống như kiểm tra, không có chút nào tàn khốc, đáng sợ nhất cũng chỉ là lấy máu, mà mệt nhất chính là khiến bọn họ không ngừng tiêu hao dị năng.
Trải qua vài lần, các dị năng giả cũng không còn sợ thực nghiệm nữa, cực kỳ phối hợp, dù sao bọn họ cũng muốn hiểu biết rõ hơn dị năng của mình, cũng muốn dị năng ấy được sử dụng tốt hơn, khiến nó ngày càng mạnh mẽ. Ý kiến mà các chuyên gia đưa ra sau khi thực nghiệm quả thực rất có ích khi áp dụng vào việc rèn luyện.
Nếu đã có được dị năng, như vậy, cần phải suy nghĩ làm sao để trở nên mạnh mẽ, cho dù tính cách vốn dĩ yếu đuối thế nào, cho dù có là nữ giới, đều cảm nhận được bản thân mình là đặc biệt, trong lòng nảy sinh khát vọng, vượt lên trên những người bình thường, hay những kẻ phàm phu tục tử, mà thứ khiến cho những người vốn bình thường như bọn họ có được tư cách này là nhờ có dị năng. Vì tư cách cùng sự khác biệt đối với người bình thường này, bọn họ đều không muốn đánh mất dị năng ấy.
Tiến vào căn cứ, thấy được rất nhiều dị năng giả, mới hiểu được, nguyên lai người sở hữu dị năng không phải chỉ có một mình mình, thì ra có nhiều dị năng giả đến như thế, thì ra ta cũng không phải thực đặc biệt, đây là sự không cam lòng khi bị đưa trở về vạch xuất phát. Ta cũng là người sở hữu dị năng, ta không giống với những người bình thường khác, cho dù chúng ta đều là dị năng giả, thế nhưng, không thể nói ta yếu hơn ngươi, đây là lòng cạnh tranh hư vinh sau khi được hưởng đặc thù của những dị năng giả.
Ngoại trừ thực nghiệm ra, phần lớn thời gian còn lại đều được các dị năng giả dùng để rèn luyện lực lượng của mình, bởi vì có dị năng, bọn họ đều có thêm vài phần ngạo khí, thế nên bọn họ đều không muốn thua kém những dị năng giả khác. Phần ngạo khí này khiến bọn họ khinh thường những người bình thường, khi đối mặt với những đó, trong mắt họ đều lóe lên sự khinh thường.
Lúc ban đầu, nhìn thấy Văn Nhân Luật, đáy mắt mọi người đều là sự kính sợ, đây là thiếu tá, là Thái tử đảng, là thượng cấp, là người quản lý tài chính a, những danh hiệu đó khiến những dị năng giả sợ hãi Luật. Nhưng sau khi phần ngạo mạn kia sinh ra, lại biết được Văn Nhân Luật không phải là dị năng giả, ánh mắt khi nhìn Văn Nhân Luật cũng không còn giống lúc trước.
Trong những dị năng giả có mặt ở đây, không hiểu vì nguyên nhân gì, những người ở kinh đô chiếm phần lớn, mà trong số đó, có không ít người thuộc các gia đình quyền quý, cũng đều quen biết với Tần Trạm, Văn Nhân Luật cùng Văn Nhân Lẫm, tuy có tâm tính khinh thị người không phải dị năng giả như Văn Nhân Luật, nhưng bọn họ tuyệt đối sẽ không khinh thường hắn.
Những người này đều sinh ra trong gia đình thế gia, lực lượng mà bọn họ nhận thức, chính là bối cảnh cùng quyền thế, chứ không chỉ đơn thuần là vũ lực. Tuy Văn Nhân Luật không sở hữu dị năng, nhưng sau lưng hắn có Văn Nhân gia và Tống gia, chỉ điểm này thôi cũng khiến bọn họ không dám có bất kỳ hành vi hay lời nói nào không tốt với hắn.
Không đề cập đến những chuyện khác, ai ở kinh đô cũng đều biết bản thân Luật chính là đổng sự của Tập đoàn tài chính Resatar, trên thế giới này, trừ bỏ quyền lực thì một cấp bậc lực lượng thống trị khác chính là tài lực, mà kẻ được xưng là một trong những người giàu nhất thế giới như Văn Nhân Luật chính là người không thể đắc tội.
Trong xã hội hiện nay, tiền tài đại biểu cho vạn năng, dị năng giả cũng là người, cũng sẽ bị ma lực của tiền tài mê hoặc, chỉ cần Văn Nhân Luật đưa ra bảng giá, những dị năng giả chọc đến hắn sẽ không có kết cục tốt.
Hơn nữa, ở kinh đô này, có ai lại không biết Tần Trạm dung túng Văn Nhân Luật đến trình độ nào, Văn Nhân gia che chở hắn ra sao. Chọc đến Văn Nhân Luật, không cần đề cập đến gia tộc hậu thuẫn cùng thế lực của bản thân hắn, Tần Trạm và Văn Nhân Lẫm chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua.
Những điều này, không phải ai cũng rõ ràng, bởi lẽ bọn họ sinh ra trong hoàn cảnh khác nhau, tiếp thu nền giáo dục bất đồng, nên những người bình thường không biết được chỗ dựa vững chắc sau lưng Văn Nhân Luật, hơn nữa việc hắn là đổng sự của Tập đoàn tài chính Resatar cũng là chuyện cơ mật, do đó, trong mắt những dị năng giả xuất thân từ bình dân, Văn Nhân Luật chính là một hoàn khố chỉ biết ăn bám gia tộc, cho nên bọn họ càng khinh thường hắn, người như vậy không có tư cách trở thành thượng cấp của bọn họ.
Cho đến một ngày, rốt cuộc cókẻ tính tình xung động không nhịn được nữa mà chỉ thẳng vào mặt Văn Nhân Luật, buông lời nhục mạ. Đối với chuyện này, bản thân Văn Nhân Luật vẫn giữ nguyên biểu tình tự tiếu phi tiếu, nhất mực khinh thường, không thèm nhìn đến kẻ nọ, mà quay sang nhìn Tần Trạm, ý bảo, đây là cam đoan của ngươi sao?
Sắc mặt của Tần Trạm cùng Văn Nhân Lẫm đồng thời lạnh xuống, vì người này chẳng những không thức thời, không biết cái gọi là tôn ti trật tự, mà hắn còn xúc phạm Luật.
“Ta sẽ giải quyết.” Tần Trạm lập tức cam đoan với Luật.
“Ta không quan tâm ngươi xử lý thế nào, tóm lại, ta sẽ không bỏ ra một đồng nào cho người này nữa.” Nói xong, Văn Nhân Luật quay đầu bỏ đi.
Người này đắc tội Luật, Tần Trạm tuy chán ghét, nhưng hắn là người công tư phân minh, dị năng giả rất trọng yếu đối với quốc gia, cho nên người này chỉ có thể xử lý chứ không thể giết chết. Cuối cùng, người này tuy là một thành viên của Long Tổ, nhưng lại thuộc một hệ thống khác, cũng có nghĩa, y bị đuổi ra khỏi căn cứ, nói chính xác hơn, chính là bị lưu đày bên ngoài căn cứ.
Lúc ban đầu, người này cũng không thấy có việc gì, không bị Văn Nhân Luật kia quản lý thật tốt a, nhưng sau khi đã hưởng thụ những đãi ngộ ở căn cứ rồi, hoàn cảnh ở bên ngoài khiến hắn vô cùng bất mãn. Hắn là dị năng giả, tuy rằng đãi ngộ bên ngoài với hắn không tồi, nhưng so ravẫn kém xa với khi ở trong căn cứ.
Thế là, hắn liền đại náo đến ban lãnh đạo Long Tổ (Tần Trạm, Văn Nhân Luật cùng Văn Nhân Lẫm), chất vấn bọn họ dựa vào cái gì lại đối xử với hắn như vậy.
“Dựa vào cái gì à?” Luật trào phúng nhìn kẻ đang kêu gào trước mặt, sau đó quay đầu nhìn Tần Trạm, “Gọi tất cả mọi người đến đây, chúng ta nói rõ ràng, để bọn họ hiểu được quy củ của nơi này.”
END 42.
P/S: Thực xin lỗi vì đã để mọi người chờ đến bây giờ >.< *cúi đầu* Chúc mọi người đọc vui ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.