Diệt Thế Kỷ

Chương 46:




Đại hội thi đấu của các dị năng giả lần đầu tiên đã diễn ra cực kỳ suôn sẻ. Sau cuộc tranh tài này, bảng xếp hạng thành tích của các dị năng giả cũng được đăng lên internet, để mọi người đều biết.
Lần đại hội này, Trung Quốc là quốc gia đạt được kết quả cao nhất, quán quân cũng như người thứ năm trong danh sách đều là người Trung Quốc, hay nói cách khác, Trung Quốc có được cường giả đệ nhất cùng đệ ngũ trong giới dị năng giả.
Người giành được danh hiệu quán quân trong cuộc thi lần này là Tổ trưởng của Long Tổ, Tần Trạm. Với thực lực áp đảo, Tần Trạm đã giành được thắng lợi cuối cùng, ngay cả trong trận chung kết, tuy trận đấu diễn ra rất khốc liệt, nhưng hắn chỉ phải chịu vài vết thương nhẹ, thực lực xuất sắc vượt trội thế này khiến người khác khó lòng tin nổi, hắn cũng là một dị năng giả như những người khác. Sau khi Trung Quốc tiết lộ, mọi người mới biết, thì ra Tần Trạm đã thức tỉnh ngay ngày đầu tiên lực lượng hạt giống xuất hiện, sau khi đã điều tra tỉ mỉ, việc Tần Trạm là người đầu tiên thức tỉnh đã được xác thực, thế nhưng, chỉ cách biệt vài ngày như thế lại tạo nên sự chênh lệch thực lực lớn nhường kia sao? Có không ít người nghĩ như thế, về sau, mới phát hiện ra rằng, điều này không đúng.
Sự cường đại của một dị năng giả không liên quan gì đến việc thức tỉnh sớm hay muộn, mà quyết định bởi ý chí cùng tố chất của chính dị năng giả, cộng thêm khả năng nắm giữ và sử dụng lực lượng của họ, không thể nghi ngờ rằng, trên cả ba phương diện này, Tần Trạm đều là người xuất sắc nhất.
Trong đại hội, một đối thủ của Tần Trạm đã hỏi, lực lượng của ngươi dùng để làm gì, ngay lúc ấy, hắn đã nói rằng, lực lượng của ta dùng để thủ hộ. Phối hợp với dị năng vừa có thể dùng để chiến đấu vừa có thể trị liệu của Tần Trạm, hắn liền được mọi người phong cho danh hiệu Thánh kỵ sĩ.
Một dị năng giả khác của Trung Quốc lọt vào top 10 trong bảng thành tích, đứng ở vị trí thứ năm, chính là Văn Nhân Lẫm, bởi vì khí tràng giống như băng sơn cùng dị năng mang thuộc tính băng của hắn mà Văn Nhân Lẫm đã được mọi người đặt cho danh xưng Băng đế.
Trung Quốc là quốc gia giành được chiến thắng cao nhất, bởi dị năng giả của nước này mang tố chất cao nhất, thế nhưng, các quốc gia khác cũng không cam chịu yếu kém.
Nước Mỹ giành lấy vị trí thứ hai cùng thứ tám, nước E đạt được vị trí thứ ba cùng thứ bảy. Trung Quốc, nước Mỹ cùng nước E đều có hai dị năng giả lọt vào top 10, bốn vị trí còn lại, nước D chiếm vị trí thứ tư, nước Y ở vị trí thứ sáu, nước I vị trí thứ chín và nước F ở vị trí thứ mười. Còn những vị trí sau đó, mọi người đều không có hứng thú nồng đậm như đối với mười vị trí kia.
Sau khi đại hội kết thúc, cả thế giới được một phen náo nhiệt, phần lớn đều mang tâm tính tiếp nhận cùng hâm mộ đối với các dị năng giả, cũng có một số người ghen tị, thế nhưng, lượng người thật sự không chấp nhận cùng chán ghét các dị năng giả quả thực rất ít, đặc biệt, những dị năng giả mang năng lực trị liệu rất được chào đón, những dị năng có tính giải trí cũng được không ít người yêu thích.
Tần Trạm bởi có năng lực trị liệu nên bị quốc gia yêu cầu mỗi tháng dành ra một ngày đến chữa bệnh miễn phí cho người dân. Đối với việc này, Tần Trạm cũng không dị nghị gì, thứ nhất là vì hình tượng của quốc gia, cũng là một cách để dân chúng tiếp nhận các dị năng giả, nếu hắn đã là một dị năng giả rồi, hắn cũng sẽ không để cho các dị năng giả khác phải chịu kỳ thị cùng đãi ngộ bất công, đây là trách nhiệm của hắn.
Thứ hai, việc trị liệu này cũng bị hạt giống biến thành một loại nhiệm vụ, trị liệu cũng sẽ nhận được tích phân, nhưng việc càng khiến cho Tần Trạm tâm động chính là, trong quá trình trị liệu, hắn có thể rèn luyện để việc khống chế lực lượng càng thêm chuẩn xác, hơn nữa, sau một ngày vì trị liệu mà hao tổn hết lực lượng, khi dùng dược phẩm hồi phục, hắn có thể rõ ràng cảm giác được lực lượng của mình đã gia tăng đáng kể.
Tần Trạm dù sao cũng chỉ là một người, hắn không có khả năng cứu trị được hết thảy những người khác, cho dù là tất cả các dị năng giả có năng lực trị liệu cùng tham gia, mỗi ngày cũng không thể cứu chữa hết cho mọi người. Trong nhân loại cũng không phải ai cũng là người lý trí, đặc biệt là khi đã cận kề với cái chết, năng lực trị liệu của dị năng giả chính là chiếc phao cứu sinh của họ, bọn họ sẽ không quan tâm đến việc các dị năng giả có mệt mỏi, lực lượng có đủ hay không, thứ bọn họ cần chỉ là được chữa khỏi, được sống sót. Sự ích kỷ ấy sẽ tạo nên sự điên cuồng.
“Nhân loại, không bao giờ hiểu được cảm kích là như thế nào.”  Khi Tần Trạm kết thúc buổi chữa bệnh từ thiện đầu tiên, Luật đã nói với hắn cùng những dị năng giả tham gia chữa trị khác như vậy. Câu nói mạc danh kỳ diệu này, lúc ấy, mọi người đều không hiểu được, thế nhưng, chẳng bao lâu sau bọn họ đều hoàn toàn minh bạch, các bệnh nhân tới trễ, quá thời gian điều trị, vì không thể nhận được chữa trị mà trở nên vô cùng tức giận, bọn họ sẽ không thông cảm với các dị năng giả, bọn họ là bệnh nhân, bọn họ nên được đối đãi đặc biệt.
Bên ngoài Long Tổ tràn đầy những người kháng nghị. Các bệnh nhân bất mãn, mà các dị năng giả cũng không thấy hài lòng. Bọn họ cao ngạo như vậy sao có thể không bất mãn với đám người bình thường đang kêu gào ngoài kia. Bọn họ không thiếu nợ gì những người đó cả.
Đối với thái độ của hai bên, Luật chỉ cười lạnh, bàng quan.
Các dị năng giả không có khả năng mỗi ngày đều ngồi ở đây chữa bệnh, bởi vì bản thân bọn họ đều có không ít chuyện phải làm, đặc biệt là Tần Trạm, không kể đến việc phụ trách Long Tổ, là một vị chỉ huy trong doanh trại quân đội, công việc của hắn hết sức bề bộn, không thể tiêu phí hết thời gian vào những bệnh nhân kia. Chính là, chuyện này nhất định phải giải quyết ổn thỏa.
Cũng không phải không có biện pháp, sau khi giành chiến thắng trong đại hội thi đấu, Tần Trạm đã bỏ ra không ít tích phân để đổi lấy một lượng lớn dược phẩm, sau đó đem những thứ này giao cho một bệnh viện quân đội, để bọn họ dựa theo tình trạng nặng hay nhẹ của bệnh nhân mà pha loãng nồng độ dược phẩm cho phù hợp, sau đó, các bệnh nhân đã có biện pháp chữa trị liền ngoan ngoãn rời đi.
Việc làm của Long Tổ khiến tổ chức nhận được những đánh giá tích cực trong lòng dân chúng, hình tượng của Chính phủ nhờ thế cũng được đề cao. Chính phủ cũng đề nghị các dị năng giả cung cấp một lượng dược phẩm, phân phối đến vùng ngoại thành cùng nông thôn, tránh tình trạng các bệnh nhân tập trung đông đúc ở kinh đô. Dù sao nơi này cũng là trung tâm chính trị, có rất nhiều chính khách cư ngụ, cần phải bảo đảm sự an toàn tuyệt đối, bất cứ khả năng dẫn phát nguy hiểm nào đều phải ngăn chặn, hơn nữa, việc gửi dược phẩm đến các vùng ngoại thành và nông thôn này cũng giúp nâng cao hình tượng của Nhà nước.
Chính phủ Trung Quốc đã sớm an bài xong mọi công tác, cũng không ngoài sở liệu, quốc dân đều rất đồng tình và thừa nhận cách xử trí này. Các quốc gia khác cũng không hề ngu ngốc, đều nhanh chóng tiến hành những công tác kia.
Trái ngược với hành động vì nước vì dân ở trên, đối với những kỹ thuật đổi được từ lực lượng hạt giống, Chính phủ không hề phổ biến rộng rãi trên toàn quốc, cho dù những kỹ thuật này có tác dụng không nhỏ trong việc giảm bớt tình trạng ô nhiễm môi trường ngày càng nghiêm trọng, đơn giản là vì, những kỹ thuật này sẽ khiến xã hội rối loạn vì mất cân bằng trong việc phân phối lợi ích cho từng tầng lớp, một loạt nhà máy sẽ phải đóng cửa, cho nên bọn họ chỉ ứng dụng những kỹ thuật này vào lĩnh vực quân sự trước nhất, Trung Quốc còn như thế, huống chi là một số quốc gia bị các tập đoàn tài chính lớn nắm giữ, trước khi giảm đến thấp nhất tổn thất về kinh tế, trước khi phân phối thích đáng lợi ích cho Nhà nước, những kỹ thuật này chỉ có thể bị niêm phong cất giữ.
Luật thật thất vọng, vô cùng thất vọng. Nhân loại thật ngu xuẩn, trái ngược với hành động cứu chữa cho nhân loại, hành vi xem nhẹ tình trạng ngày càng xấu đi của thế giới này thật sự không còn lời nào để nói, cũng không đáng để hắn đồng tình.
“Nhân loại thật sự là ngu xuẩn.” Trên đường đưa Luật về nhà, ngồi ở bên cạnh, Tần Trạm nghe được lời nói nhỏ của Luật. Lúc này Luật đang quay đầu sang hướng khác, nên Tần Trạm không nhìn thấy được biểu tình của y, chính là, qua lớp kính xe, hắn tựa hồ thấy nụ cười trào phúng của y mang theo sự bi thương, thế nhưng, không đợi hắn xác nhận, xe đã chạy vào đường hầm, không thể nhìn thấy hình ảnh Luật phản chiếu qua lớp thủy tinh được nữa.
Thời gian chậm rãi trôi qua, lực lượng hạt giống lại phát ra thông báo mới cho các ký chủ, bắt đầu đại hội thi đấu giữa các dị năng giả lần thứ hai.
Thế giới lại một lần nữa bận rộn, ngoại trừ những trận đấu giữa các dị năng giả ra, việc chuẩn bị cho lễ khai mạc trước khi đại hội bắt đầu cũng cực kỳ trọng yếu, bởi vì, xác Chính phủ đều vô cùng xem trọng phương diện này.
“Cái gì?” Luật không khỏi tạm dừng việc chơi game của mình lại, quay đầu lại nhìn Tần Trạm, Văn Nhân Lẫm cùng Quý Phi Yên.
Nơi này là văn phòng chung của Luật và Tần Trạm, sự khác biệt giữa hai bên cũng phân chia phi thường rõ rệt.
Bên của Tần Trạm, trên bàn chất đầy văn kiện, chỉ bày biện một chiếc ghế sopha mềm mại vô cùng đơn giản, bên cạnh là giá sách chất đầy các bộ sách cùng tư liệu.
Trái lại, bên của Luật, trên chiếc bàn sạch sẽ có đặt một lọ hoa rất đẹp, sàn nhà được lót một lớp thảm mềm mại trắng tinh, trên bàn trà có rất nhiều CD – ROM, ở mặt đất là máy chơi game, trên sopha được đặt đủ loại gối mềm mại thoải mái, chiếc ghế sopha này to đến gần bằng cái giường, trên vách tường có lắp màn hình lớn, trên đó là game Người làm vườn (bản gốc là game gieo trồng & cải tạo, ta thấy có vẻ giống như game này nên edit là thế, bạn nào chưa biết có thể search Harvest moon) mà Luật thích nhất.
Khi Văn Nhân Lẫm cùng Quý Phi Yên bước vào, Luật cũng không thèm để ý, tiếp tục chơi game. Phải biết rằng, cứ ở mãi trong này rất nhàm chán, mỗi ngày đều phải đối mặt với Tần Trạm, với Luật mà nói, đây không phải là chuyện khiến hắn thấy vui vẻ gì, cho nên, hắn cần dùng thứ khác để giải quyết sự nhàm chán cùng buồn bực của mình, mấy thứ như điện ảnh này nọ, hắn đã sớm không hứng thú, Internet cùng game liền trở thành công cụ tốt nhất để hắn tiêu phí thời gian, vì thế, Luật đã sưu tập không ít trò chơi để ở giá sách.
Sở dĩ Luật thích game này là vì đề tài của nó, không bạo lực, không máu me, mà dùng việc gieo trồng thực vật để cải tạo hoàn cảnh sống ác liệt, đối với người đang có niềm tin với nhân loại vô cùng thấp, đối với sự hối hận của nhân loại đã không có chờ mong như Luật mà nói, game này không thể nghi ngờ là một thứ khiến hắn cảm thấy an ủi, bởi vì, ít nhất trên thế giới này cũng có người nghĩ đến việc cải tạo nó.
Những người đến báo cáo công tác với Tần Trạm, cũng không quen lắm với hành vi như vậy của Luật, trái ngược với Tần Trạm lúc nào cũng bề bộn công việc, hình tượng của một người suốt ngày chơi bời lêu lổng, không chịu làm việc đàng hoàng như hắn quả thật là vô cùng tệ hại, cộng thêm thái độ ngạo mạn bình thường của Luật, đối các dị năng giả luôn ác ngôn ác ngữ, làm mưa làm gió, nhân khí của hắn ở nơi này tương đối thấp.
Trong Long Tổ, người đối Luật tốt nhất tất nhiên là Tần Trạm cùng Văn Nhân Lẫm, mang thái độ cung kính với Luật cũng chỉ có một ít thành viên trong Thái tử đảng do hắn cầm đầu, những người bên phía Thái tử đảng của Tần Trạm bình thường thấy hắn cũng xem như nhã nhặn, không phải vì Tần Trạm đặc biệt yêu cầu thế, mà vì dù Văn Nhân Luật là một hoàn khố, nhưng đã đối đầu với nhau nhiều năm, hắn có trí tuệ như thế nào, bọn họ đều phi thường rõ ràng.
Về phần những dị năng giả khác, đối với Luật, chỉ có chán ghét, cho nên cũng có một số người vì không thích Luật nên đã trực tiếp dọn ra ngoài, nếu không phải nhiệm vụ bảo hộ Văn Nhân Luật vẫn còn hiệu lực, chắc chắn sẽ có rất nhiều dị năng giả ra tay với hắn. Khấu trừ tích phân cũng không sao, dù sao đi nữa thì hiện giờ bọn họ cũng đã có không ít tích phân, chính là, trong phần trừng phạt có đề cập đến việc mất đi lực lượng, tích phân biến thành âm, xóa bỏ, đối với những dị năng giả không biết tiêu chuẩn phán xét của các lực lượng hạt giống là thế nào, không một ai dám đi mạo hiểm như vậy.
Hôm nay, Luật vẫn đang tập trung vào game, không buồn bận tâm đến những người đang báo cáo công việc với Tần Trạm. Chính là, không lâu sau, Tần Trạm lại hô “Luật” một tiếng, Luật nghe thấy, không chút để ý trả lời một tiếng, sau đó nghe được nội dung cuộc trò chuyện của Tần Trạm.
Rốt cuộc, Luật ngừng chơi game, quay đầu lại nhìn đám người Tần Trạm, việc này thì liên quan gì đến hắn a?
END 46.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.