Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1003:




Sau đó hắn dời tầm mắt lên trên, chỉ thấy lúc này trong phủ khu có mấy trăm cao thủ Hổ tộc đã bay lên trời cao. Dòng khí mạnh mẽ giống như tiếng sấm vang vọng, truyền khắp cả tòa Viêm Lăng Thành!
“Ngăn hắn lại!”
Cao thủ Hổ tộc cầm đầu có khí tức mạnh mẽ, thực lực chỉ đứng sau Kình Thiên, có cấp bậc Thú Tướng cấp 6.
Sau một tiếng quát chói tai, ánh mắt tất cả cao thủ Hổ tộc đều nhắm thẳng vào Lâm Lăng.
Sau đó trong tay bọn họ dần hiện ra từng cây trường mâu kim loại, cùng lúc được tung thẳng ra.
Vèo! Vèo! Vèo...!!!
Mấy trăm cây trường mâu bỗng cắt qua chân trời, giống như thiên la địa võng, gào thét phóng về hướng Lâm Lăng đang bay ở phía trước.
Nhận thấy động tĩnh phía sau, trong lòng Lâm Lăng lạnh xuống, ngay sau đó, một sức mạnh pháp tắc vô hình tràn ngập ra.
Thời Gian Bất Động!
Sau khi thi triển ra ý cảnh, khu vực không gian hơn mười trượng phía sau Lâm Lăng đột nhiên đọng lại. Mấy trăm trường mâu kim loại lao đến cũng lập tức lơ lửng yên lặng trên không trung.
Lợi dụng trạng thái Thời Gian Bất Động ngắn ngủi này, Lâm Lăng đột nhiên thò bàn tay ra, linh lực hùng hồn bùng nổ, trực tiếp hình thành sức mạnh chấn động rồi đánh thẳng ra.
Phanh phanh phanh!!!
Mà khi trạng thái Thời Gian Bất Động sắp tan mất, mấy trăm trường mâu kim loại kia cũng nổ nát thành những mảnh vụn dưới thế công mạnh mẽ này.
“Vừa rồi là chuyện thế nào...”
Thấy hình ảnh quỷ dị này, đông đảo cao thủ Hổ tộc truy đuổi đến từ phía sau lập tức sợ ngây người, không ngờ sức mạnh tiến công hùng mạnh của họ lại trở nên bất động trong nháy mắt, điều này hoàn toàn đảo loạn nhận thức về võ đạo trước kia của bọn họ.
Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên, càng cảm thấy kỹ năng Thời Gian Bất Động này rất có hiệu quả trong thực chiến. Nếu kết hợp với pháp tắc không gian thì có lẽ thật sự có thể mở ra đường hầm thời không.
Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng triệu hồi ra Hỏa Phượng Hoàng, dùng chân đạp lên lưng phượng.
U ——!
Một tiếng phượng reo lảnh lót đột nhiên vang lên, hỏa phượng chụp mạnh hai cánh, trực tiếp hóa thành một ánh lửa ở giữa không trung, nghênh ngang lao đi với tốc độ cực nhanh.
“Đó là Hỏa Phượng Hoàng?!”
Mấy trăm cao thủ Hổ tộc trừng lớn đôi mắt, cả đám đều dừng lại, nhìn con chim khổng lồ màu đỏ nhanh chóng đi xa kia, trong mắt bọn họ tràn đầy cảm giác khó tin.
Đối mặt với thánh thú hỏa hệ trong truyền thuyết, lúc này không ai trong bọn họ còn có can đảm đuổi theo. Dù sao người có thể thuần phục linh thú này cũng có thực lực không thấp, nếu tiếp tục đuổi giết thì chỉ sợ cuối cùng kẻ chết sẽ là bọn họ.
“Từ trước đến nay thánh thú này chỉ lui tới với tộc Hỏa Phượng của Thiên Khuyết Châu, chúng ta mau đi báo cho Hổ Vương để ngài định đoạt.”
Đông đảo cao thủ Hổ tộc nhìn nhau, đều rất ăn ý mà chấp nhận quan điểm này. Bọn họ lập tức thay đổi quyết định, từ bỏ tiếp tục truy đuổi Lâm Lăng ý niệm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.