*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếp sau đó dùng sự nhả ra nuốt vào điên cuồng trút xuống, nặng đề phản kích lên trên đầu thủ tĩnh Tử tộc.
Sự bất ngờ không kịp đề phòng này, thủ lĩnh Tử tộc kia sao phản ứng lại kịp, hắn ta cũng giống như Lâm Lăng trước đó, trực tiếp bị hất tung ra.
“Ha ha!”
Có điều thân thể của Tử tộc từ trước nay luôn gầy yếu, dưới sự tấn công mạnh mẽ như vậy không hề nghi ngờ gì là bị thương rất nặng, trong miệng bắn ra ngụm máu tươi.
Trong khoảng thời gian ngắn sợ rằng khó khôi phục lại được.
Hít!
Nhìn một màn này sắc mặt của các chiến sĩ Tử tộc đằng sau kinh ngạc không thôi, đều không nhịn được hít một hơi khí lạnh.
Thật không ngờ trận pháp phòng hộ của cung điện dưới lòng đất này lại lợi hại như vậy, có thể bắn ngược lại sức mạnh công kích vào nó!
Đối với điều này bọn họ không hỏi thầm thấy may mắn, may sao vừa rồi mình không tiến lên tấn công. Nếu không người bị thương đến chật vật kia chính là mình.
“Tình hình như thế nào dường như không cần ta nói thì các ngươi cũng nhìn ra được rồi.”
Lâm Lăng vuốt tay lạnh nhạt nói. “Không có ấn quyết phù văn chỉ dựa vào sức mạnh căn bản không phá được trận.”
Thủ lĩnh Tử tộc lảo đảo đứng dậy, sắc mặt tái nhợt không chút huyết sắc.
Hắn ta không nói gì, lấy một đan hoàn màu xanh ngọc bích ra, sau khi uống xong sắc mặt mới dần chuyển tốt lại chút.
Nhìn ra được một chút phản kích vừa rồi hiển nhiên bị thương không nhẹ.
“Tên nhãi kia, ngươi tốt nhất đừng làm trò gì, nếu không ta sẽ chôn luôn ngươi ở đây!”
Thủ lĩnh Tử tộc thẹn quá hóa giận lạnh lùng nói.
Nói xong hắn ra lấy bản đồ giấu bảo vật ra quăng cho Lâm Lăng.
Những tên võ giả Tử tộc đó cũng đồng thời động thân, phương hướng tản ra của bọn họ rất ăn ý. Trong mơ hồ phong tỏa tất cả đường lui của Lâm Lăng.
Đối với điều này Lâm Lăng không thèm để ý chút nào, dù sao hắn cũng đâu có ý định chạy trốn!
Sau đó dưới con mắt giám sát của bọn họ, hắn lắp ráp bản đồ lại với nhau.
Ấn quyết phù văn mặt sấp toàn bộ đập vào trong mắt.
Linh lực bắt đầu khởi động, mười ngón tay Lâm Lăng khẽ khua qua lại, nhanh chóng biến ra từng luồng ấn pháp kì lạ.
Mà theo sự biến hóa của ấn quyết, hai tay đang phát tán ánh sáng cũng đột nhiên trở lên óng ánh.
Rất nhanh sau một đồ đằng phù văn ngưng hiện thành trước người hắn.