*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không hề hồi hộp, trận pháp ánh sáng vốn sắp sụp đổ, nhất thời bị đánh đến tan vỡ ra.
"Có kẻ địch tập kích! Hộ vệ đâu!"
Trận pháp ngăn cách sụp đổ trong nháy mắt, Thiên La mở cổ họng lớn tiếng quát.
Nhưng mà, ngoài điện vẫn lặng ngắt như tờ giấy, giống như bị vây khốn ở vùng đất hoang vắng không người không có một chút động tĩnh nào.
"Trận pháp ngăn cách sao?!"
Rất nhanh, hắn ta kinh ngạc phát hiện, khu vực này còn tồn tại một trận pháp ngăn cách nữa.
Dưới sự ngăn cách của nó, vừa mới rống to không thể nghi ngờ là không có bất kỳ hiệu quả gì.
Khóe miệng Lâm Lăng nổi lên một tia cười lạnh, sát thủ sủng vật của hắn hiện giờ tất cả đều được trang bị nhẫn trữ vật thu nhỏ.
Dung lượng của nó không có nhiều thứ, nhưng tất cả đều là công cụ có lợi cho việc thực hiện việc ám sát.
Như là trận pháp ngăn cách loại ngọc giản này, cơ hồ như là một vật dụng dùng trong sinh hoạt hằng ngày.
"Bang!"
Ngay khi Thiên La khiếp sợ, một đạo lôi đình màu tím đột nhiên từ trên đỉnh đầu mạnh mẽ bổ xuống.
Tuy nói Thiên La là chiến sĩ cuồng địa, thể chất dị thường cường hãn. Loại thế công lôi đình này, đối với hắn ta mà nói cũng sẽ không bị thương đến tính mạng.
Nhưng dòng điện ẩn chứa trong lôi đình, xông vào cơ thể nhất thời làm cho lục phũ ngũ tàng trong cơ thể đều sinh ra tê liệt trong nháy mắt, khó có thể sinh ra ý thức phản ứng kịp.
——!.
Nhân cơ hội này, Lang Vương vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối đột nhiên phát động thế công.
Chân đeo Huyền Vẫn Thiết Lợi Nhận, hướng về phía cổ người đàn ông cường tráng kia cắt đứt động mạch chủ và khí quản.
Vèo!!
Trong lúc đó, máu đỏ tươi cuồn cuộn như thủy triều phun ra.
"Cái này..."
Thiên La mở to hai mắt, nhìn Hắc Diễm bọ ngựa xuất hiện trước mắt cùng với một con ong mật toàn thân lóe ra lôi đình, trong mắt hắn ta tràn ngập vẻ khó tin.
Không nghĩ tới, bản thân cường thế nhiều năm như vậy, cuối cùng lại bị hai con tiểu thú ám sát mà chết!
Bất ngờ thân thể hắn ta ngã xuống, trực tiếp nằm ngửa trên mặt đất sinh mệnh lực dần dần tiêu tán.
Vù..vù!
Lúc này, Kinh Kha bay vút mà đến, lấy ra phù văn ngọc giản sớm đã chuẩn bị.
Dẫn động ra một cỗ năng lượng không gian dao động quỷ dị, trong nháy mắt bao phủ lấy thân thể Thiên La đem linh hồn của hắn ta phong ấn lại.
Bỗng nhiên thân thể nhỏ nhắn của nó, dường như có thể khiêng cả ngọn núi, khiêng cơ thể Thiên La bay lên trời.