Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1056:




Phía dưới, đông đảo đệ tử Cửu Huyền Tông ánh mắt đều kinh ngạc nhìn chằm chằm Thanh Lân Giao Long, đều nhịn không được nuốt nhẹ xuống một ngụm nước bọt, vẻ mặt khiếp sợ.
“Yêu thú cấp 9 sao…”
Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, đối với loại yêu thú to lớn này hiển nhiên cảm thấy khá hứng thú.
Có đều con Thanh Lân Giao Long này là vật cưỡi của chưởng giáo Hậu Thiên Thành rồi, hắn cũng ngại cướp đồ của người khác.
Huống hồ với bảy con chiến thú hiện giơ của Lâm Lăng, một khi được tiến hóa thì sức mạnh rất nhiên nhanh hơn mạnh hơn con Thanh Lân Giao Long này.
“Đi.”
Nói xong, thân hình Hậu Thiên Thành khẽ động, bay tới lưng thú giao long.
Sau đó tay ông vỗ lên lưng thú, Thanh Lân Giao Long vốn trước đó còn bài xích đám Lâm Lăng bọn họ nhất thời trở nên thuận theo.
Cứ như vậy, hai người Lâm Lăng và Trần Tấn đều được leo lên lưng thú sau đó khoanh chân ngồi xuống.
Thân hình của loài người so sánh với thân hình khổng lồ của giao long kia có mà nhỏ bé như kiến.
Sau đó trong ánh mắt rung động của mọi người, cơ thể thật dài của Thanh Lân Giao Long vẫy lên, giống như một mây mây xanh đang bị gió cuốn mây tan vậy, bay về phía đảo nhỏ.
Trên lưng thú, Hậu Thiên Thành đứng chắp tay ngưng mắt nhìn về phía bầu trời rộng mênh mông vô bờ.
Nhìn dáng vẻ bình tĩnh nhưng cánh tay trong áo bào cũng không nhịn được nắm chặt.
Lần Chủng Tộc Thiên Tư Bảng trước đó, hai vị thiên tài của Cửu Huyền Tông bọn họ một người chết một người bị thương.
Thậm chí ngay cả tên chiến chính thức tại quảng trường cũng chưa lên được.
Cũng không biết Chủng Tộc Thiên Tư Bảng lần này sẽ đem lại kết quả như thế nào……..
“Lâm Thiên, ngươi vừa mới đi đường dài về xong lại phải tiếp tục khởi hành, nếu mệt có thể nghỉ một chút.”
Hậu Thiên Thành quay đầu lại thoáng nhìn Lâm Lăng một cái cười nhạt nói. “Hành trình lần này cần ít nhất năm này, vậy cũng đủ ngươi tĩnh dưỡng tinh khí rồi.”
Lâm Lăng lắc đầu. “Đa tạ chưởng giáo đại nhân quan tâm, đệ tử không mệt.”
Từ lãnh địa Cuồng tộc bay về phía Cửu Huyền Tông dọc đường đi hắn điều khiển máy bay chiến đấu đi thay, hoàn toàn không tiêu hao một chút sức lực nào.
“Chưởng giáo đại nhân à, Tháp Thông Thiên có lai lịch thế nào vậy?”
Lúc này Lâm Lăng mới nhớ tới lời của vị đội trưởng hộ pháp kia nói, nhịn không được hỏi.
“Thế lực thần bí thượng cổ, nơi thần vực thông suốt.”
Trần Tấn bên cạnh xen mồm vào.
“Thần vực thông suốt sao?”
Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ run, trên mặt dâng lên một vẻ kinh ngạc.
Trước đây hắn từ nơi Viêm Ma biết được một số tin tức liên quan tới thần vực.
Đó là nơi dành riêng cho Thần tộc, mà mảnh trời đất bọn họ so với nơi khác có không gian không giống nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.