*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, trên mặt Hậu Thiên Thành hiện lên một dáng vẻ tươi cười nhìn hai người trước mặt.
Vẻ mặt Trần Tấn nhàn nhạt, hiển nhiên đã biết sạch sành sanh cái điều bí mật này rồi.
Không ngờ được lịch sự trước đó mà bọn họ biết chỉ là tượng trưng thôi. Sự tình thực sự sau bức màn lại rợn người hơn!
“Chưởng giáo đại nhân, chiến dịch năm đó tổ sư gia của Cửu Huyền Tông chúng ta có tham dự không?”
Lâm Lăng bình ổn lại sau một lúc trầm tư, thử hỏi xem sao.
Nghe vậy, Hậu Thiên Thành kì lạ liếc mắt nhìn Lâm Lăng một cái.
“Ta cũng không rõ, bản tọa chỉ biết là lúc chiến đấu tổ sư gia và vị Viêm Ma vương kia cũng tận số giống nhau.”
Đối với điểm này, Hậu Thiên Thành hiển nhiên không thể xác định được, giọng nói trở nên mù mịt.
Nghe thấy nói thế Lâm Lăng im lặng gật đầu, không hỏi thêm gì nữa.
Hắn thấy tổ sư gia của Cửu Huyền Tông trước đây hiệp trợ Viêm Ma vương có thể chỉ xuất phát từ ân nghĩa tư tình, cũng không tính tham gia vào việc này.
Vì vậy ở trong ghi chép của Cửu Huyền Tông cũng không nói đến việc tham dự chiến dịch kia của tổ sư gia, và cũng không ghi lại bất kỳ phong ấn đường thông thiên nào!
“Chưởng giáo đại nhâm, vậy người có biết thần tộc của tháp Thông Thiên không?”
Nhưng mà lúc này, Trần Tấn vẫn luôn im lặng cũng đột nhiên lên tiếng hỏi.
“Thần tộc sao?!”
Nghe thấy câu hỏi của Trần Tấn, sắc mặt Hậu Thiên Thành hơi biến đổi.
Đôi môi mỏng của ông nổi lên một ý cười chợt im lặng.
Giống như không muốn nói nhiều đối với chuyện này.
Hoặc là hai chữ ‘thần tộc’ kia là một sự cấp kỵ gì đó!
Trong khi nói chuyện, rõ ràng Hậu Thiên Thành cố tình tránh chủ đề ‘Thần tộc’, chỉ đề cập tới các quy tắc cạnh tranh của Thiên Tư bảng chủng tộc.
Địa điểm tổ chức là một không gian độc lập được gọi là Vạn Cổ Thiên Vực. Theo mô tả của những người từng tham gia vào Thiên Tư bảng chủng tộc, không gian của Vạn Cổ Thiên Vực vô cùng rộng lớn và môi trường khắc nghiệt.
Tuy nó rộng lớn như thế nhưng lại không giống như Đại lục Thương Khung. Ban ngày, các loại dị thú hoành hành rất nguy hiểm còn vào ban đêm, nó thậm chí còn nguy hiểm hơn vì sẽ xuất hiện một loại quái vật đáng sợ giống như xác sống với sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.
May mà ở Vạn Cổ Thiên Vực tồn tại một khu vực an toàn, chỉ cần tới được đó thì có thể nhận được sự an toàn trong mộ khoảng thời gian ngắn. Hơn nữa, loại thi quái này hoạt động vào ban đêm này rất sợ ánh mặt trời cho nên chỉ cần đến ban ngày là bọn chúng sẽ rút lui và ẩn nấp.
“Rốt cuộc thi quái trông như thế nào ạ?”
Lâm Lăng không nhịn được hỏi.
Hậu Thiên Thành nghiêm nghị nói: “Những thiên tài từng tham gia Thiên Tư bảng chủng tộc, nếu như bọn họ chết ở trong đó thì sẽ biến thành thi quái.”