Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1059:




Nghe vậy, hai người Lâm Lăng trầm mặc gật đầu.
Đối với loại thi quái vào ban đêm đó, ngay cả khi bọn họ có tự tin thoát ra thì bọn họ cũng không bị điên mà thử một lần.
Kết cục của việc đi tìm đường chết thường chẳng bao giờ tốt đẹp!
Mấy ngày sau, trên suốt đường đi, ba người không hề nói chuyện với nhau câu nào. Lâm Lăng và Trần Tấn ngồi trên lưng thú trong trạng thái nghỉ ngơi dưỡng sức.
“Sắp tới nơi rồi.”
Mãi cho đến khi Hậu Thiên Thành lên tiếng, cả hai người mới thoát khỏi trạng thái thiền định.
Lâm Lăng mở mắt nhìn cảnh vật xung quanh có chút hoang vu giống như đang ở trong sa mạc. Dưới ánh mặt trời chói chang, không khí có chút khô nóng.
Nhìn xung quanh một lúc, Lâm Lăng đã chú ý tới một sa mạc cách đó không xa có một tế đàn khổng lồ giống như kim tự tháp. Tế đàn được làm từ một tảng đá lớn mang theo hương vị uy nghiêm cổ kính.
Nơi này chính là cửa vào Vạn Cổ Thiên Vực. Sau khi kích hoạt, các thí sinh dự thi có thể được truyền tống đi vào.
Diện tích của Đại lục Thương Khung vô cùng rộng lớn và các chủng tộc cũng rất phức tạp nên có tới hàng chục cái truyền tống trận như thế này phân bố khắp đại lục.
Khi bay tới gần, Lâm Lăng có thể nhìn thấy rõ hơn phía trên tế đàn khổng lồ kia có không ít bóng người đứng đó. Mỗi người đều có hình dáng vô cùng kỳ quái có Mạn Thạch tộc, tộc người thú, Ải Ma tộc…
Dựa vào nhận thức về các chủng tộc của Lâm Lăng hiện tại, hắn cũng chỉ biết được một số ít còn lại phần lớn thì không rõ.
Tuy nhiên những người có thể tới đây tham gia Thiên Tư bảng chủng tộc thì đều là những thiên tài võ đạo nổi tiếng tới từ các chủng tộc.
Thực lực của bọn họ người nào cũng mạnh cả!
Đến lúc đó khi gặp nhau ở Vạn Cổ Thiên Vực sẽ xảy ra những trận đấu vô cùng gay cấn!
Vù!
Đúng lúc này, một hơi thở cường đại khiến cho kẻ khác phải run sợ đột nhiên truyền tới khóa chặt trên ba người Lâm Lăng. Chỉ trong nháy mắt, Lâm Lăng cảm thấy thân thể mình như có áp lực nặng nề đè xuống. Vẻ mặt của Trần Tấn cũng thay đổi, hắn ta cũng cảm nhận được áp lực từ hơi thở cường đại này.
Ánh mắt Hậu Thiên Thành hơi trầm xuống, linh lực cường đại cuộn trào ra trực tiếp đánh bay hơi thở cường đại kia.
Lúc này, Lâm Lăng và Trần Tấn mới cảm thấy cơ thể mình nhẹ hẳn.
Vù!
Chợt một đạo quang ảnh màu trắng hiện ra và lơ lửng ngay trên đầu đám người Lâm Lăng. Người kia có cặp sừng sắc nhọn trên đầu, cả người được bao phủ bởi một luồng ánh sáng trắng. Tuy nhiên những đường nét trên gương mặt của người đó đều bị một lớp kết giới năng lượng che phủ nên không thể nhìn rõ.
“Thần tộc!”
Thấy vậy, trong lòng Lâm Lăng chùng xuống.
Hắn đa từng nhìn thấy khi ở trong tàn niệm ý chí của Viêm Ma vương. Chắc chắn hơi thở áp chế vừa rồi chính là do cường giả Thần tộc trước mắt này phóng ra.
“Không phải là người này cảm ứng được điều gì rồi đấy chứ?”
Nghĩ tới những thần hồn bị nhốt ở trong Phần Thiên Hỏa Lô, trong lòng Lâm Lăng có chút căng thẳng.
Dù sao thủ đoạn của Thần tộc cũng rất cao, ngay cả bộ tộc Viêm Ma năm đó cực mạnh cũng không thể đánh bại bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.