*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hơn mười đôi mắt màu đỏ tươi hung ác đang nhắm thẳng vào hướng bọn Lâm Lăng phi hành, sau đó chụp cánh, kêu vang rồi xông tới.
Dòng khí mãnh liệt nổ vang như sấm!
Không khó nhận ra, tốc độ của chúng nhanh đến kinh người, nếu bị theo dõi thì gần như khó có thể chạy thoát.
“Chúng ta đừng để bị quấy nhiễu cảm giác phương hướng, diệt trừ chúng trước đi!”
Nhìn hơn mười con Dực Điểu Long xông tới, ánh mắt của Viêm Ma Lạc Hằng sáng rực, cũng không tính chạy trốn.
Trần Tấn gật đầu chấp nhận, ma khí màu đen hùng hồn gào thét kéo đến như dòng nước lũ.
Lần này, Lâm Lăng không lấy vũ khí ra mà lại triệu hồi ra máy bay chiến đấu biến hình.
“Ca ca ca...!!!”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn Trần Tấn và Lạc Hằng, linh kiện kim loại chủ chốt của máy bay chiến đấu nhanh chóng chuyển động thay đổi.
Trong chớp mắt ngắn ngủn, máy bay chiến đấu đã biến thành hình dạng người máy chiến sĩ, trường đao sắt thép trong tay tỏa ra ánh sắc lạnh.
“Này...” Thấy thế, đồng tử trong mắt Trần Tấn hơi co rụt lại.
Vừa rồi còn tưởng Lâm Lăng có thêm một con sủng vật loài chim, không ngờ trong thời gian ngắn lại biến thành một quái vật kim loại hình người!
“Phù Khôi nhân loại?”
Lúc này Lạc Hằng đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Hắn ngẩng đầu lên, không tưởng tượng được mà nhìn máy bay chiến đấu biến hình, hắn từng nghe nói nhân loại rất rành bí thuật luyện chế phù khôi để phụ trợ trong lúc chiến đấu.
Không thể tưởng tượng được, kỹ thuật phù khôi đã tinh vi đến như thế. Đặc biệt là quá trình thay đổi hình thể thật sự làm người khó tin nổi!
Tuy ngoại hình có vẻ ổn, nhưng không biết chiến lực như thế nào?
“Kim Cương, mở ra khoang hành khách!”
Máy bay chiến đấu biến hình nghe mệnh lệnh của Lâm Lăng thì phần đầu chậm rãi mở ra, để lộ một không gian độc lập nho nhỏ, Lâm Lăng lập tức lao lên, trực tiếp bước vào bên trong.
Thứ này còn có thể chứa người?
Thấy tình cảnh này, Trần Tấn và Lạc Hằng đều trừng lớn hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc này nhìn y như dân quê lần đầu lên thành thị.
“Kim Cương, đánh chết chúng nó!”
Nghe được mệnh lệnh, máy bay chiến đấu biến hình được đặt tên là ‘Kim Cương’ lập tức xách theo trường đao lao thẳng đến.
Thân thể máy móc khổng lồ kia không thua kém Dực Điểu Long chút nào. Hơn nữa, Kim Cương không có linh hồn, ý thức chỉ là một lập trình thông minh thuần túy.
Thế công sóng âm của Dực Điểu Long hoàn toàn không có tác dụng với nó.
Xẹt ——!