Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1102: So với bên ngoài hoàn toàn khác biệt vô cùng!




Ngay sau đó một cánh cửa ánh sáng mang năng lượng to lớn nhanh chóng hiện lên.
Long Nha không một chút do dự trực tiếp mang theo đám Lâm Lăng nhảy vào bên trong cửa.
Sau đó cánh cửa năng lượng dùng một hình thái mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng nhúc nhích cản đàn Thi Quái đang mạnh bạo nhào tới sau đó đóng cửa lại.
Lâm Lăng chỉ cảm thấy tầm nhìn hoảng hốt một chút rồi đột nhiên ổn định lại.
Phóng mắt lại nhìn thấy không gian nơi này đúng là khác một trời một vực.
Tia sáng chói lóa, các cây cối hoa cỏ đều đâm chồi nảy lộc.
Hơn nữa linh khí bên trong cũng vô cùng nồng nặc, mặc dù không thể so sánh với bất kỳ nơi nào ở đại lục Thương Khung.
Đương nhiên, trình độ nồng nặc như thế cũng giới hạn trong lãnh vực mà hắn từng trải nghiệm.
Thực ra ở bên trong đại lục Thiên Khung này vẫn tồn tại một số khu vực thần bí, hiện nay cũng không có thế lực chủng tộc nào khai quật được toàn diện.
“Đây là nơi ẩn nấp của rồng sao?”
“Linh khí nồng nặc quá! Nếu như có thể tu luyện ở đây tuyệt đối sẽ càng ngày càng tăng thêm sức mạnh.”
Ở bên cạnh, vẻ mặt của Trần Tấn và Lạc Hằng ngạc nhiên nhìn tứ phía.
Không ngờ rằng cái thiên vực hoang vu muôn đời này lại có thể cất giữ một không gian có sức sống dồi dào như vậy.
So với bên ngoài hoàn toàn khác biệt vô cùng!
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân vì sao ở đây không có yêu thú, linh thực sinh trưởng cũng không bị phá hư.
Tuyệt đại đa số đều là những thiên tài địa bảo có năm tuổi cực lớn!
Trong lúc nhất thời Trần Tấn bọn họ nhìn đến ngây người, giống như nhìn thấy một ngọn núi vàng trước mặt, con ngươi chớp động vẻ vui mừng.
“Thưa chủ nhân, hồ Long Huyết ở trong sào huyệt sâu nhất chỗ rồng ẩn nấp.”
Miệng Long Nha thốt lên, giọng trầm trầm nói.
“Được, đưa ta qua đó.”
Tuy nói nơi này có thiên tài địa bảo vô cùng mê hoặc nhưng lúc này điều hấp dẫn Lâm Lăng không nghi ngờ gì chính là hồ Long Huyết kia.
Lúc này hắn vung tay lên thu toàn bộ sủng vật vào không gian hệ thống rồi tự mình đi trước.
Về phần Trần Tấn và Lạc Hằng bọn họ cũng thức thời không đi theo, không hề có ý niệm san sẻ cái hồ Long Huyết kia với Lâm Lăng trong đầu.
Dù sao lần tiến nhập nơi rồng ở này tuyệt đại đa số công lao đều là Lâm Lăng.
Thân hình bọn họ khẽ động, bắt đầu thu hoạch những thiên tài địa bảo trong mảnh không gian này, thậm chí còn cố ý để lại cho Lâm Lăng một phần.
Sâu bên trong nơi rồng ẩn cư có rất nhiều tảng đá lớn kỳ dị có dây leo xanh biếc tự nhiên đan vào nhau tạo thành một khung cảnh nguyên sơ. Hơn nữa, ở trong đó có vô số bảo vật quý hiếm, đa số đều là linh thực không rõ tên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.