*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hít!
Nghe vậy, u Dương Lâm cùng với hai người đàn ông của tộc Hỏa Phượng đều hít sâu một hơi. Hiển nhiên bọn họ cũng không ngờ ánh mắt của Lâm Lăng lại chuẩn như thế.
Chỉ đoán một lần là trúng!
Nếu như để cho bọn họ biết quả trứng đá này được Lâm Lăng ấp nở vào vạn năm sau và hiện tại còn đang ở trong hệ thống không gian sủng vật của hắn thì có lẽ vẻ mặt còn khiếp sợ hơn bây giờ nhiều!
“Nếu như muốn trứng đá nở được như bình thường thì đúng là không thể.”
Lâm Lăng ngẫm nghĩ một hồi, sau đó cười nói: “Tuy nhiên Hỏa Phượng hoàng lại là linh thú đỉnh cao trong giới thú nên có lẽ sẽ có một số cách.”
Hai mắt u Dương Lâm sáng ngời, nàng ta vội hỏi: “Có cách gì?”
Nhớ lại cảnh tượng khi mình nhìn thấy trứng ở di tích cung Viêm Phượng, Lâm Lăng bắt đầu bốc phét.
“Ta từng đọc qua một cuốn sách cổ về thuần thú sư, Hỏa Phượng hoàng có năng lực thần cấp đó là Dục Hỏa Trùng Sinh.”
“Vì thế nếu như quả trứng đá này thuộc huyết mạch của Hỏa Phượng hoàng thì rất có khả năng nó cũng được kế thừa năng lực này.”
“Nghe nói Viêm Phượng cung của các ngươi có không ít các ao dung nham nóng chảy.”
“Cho nên ta đề nghị các ngươi nên lợi dụng năng lượng hỏa hệ của ao dung nham nóng chảy này và sau đó sử dụng trận pháp phù văn hỗ trợ để cho nó hấp thụ.”
“Thời gian trôi qua, có lẽ nó có thể sẽ sống lại một lần nữa.”
Nghe vậy, u Dương Lâm trầm ngâm một lúc.
“Trận pháp phù văn với cả ao dung nham nóng chảy…”
Nàng ta tự thì thầm một mình, dường như cảm thấy có vẻ như cách này khả thi nên trong đôi mắt xinh đẹp lúc này lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi.
“Cám ơn phương pháp của ngươi. Khi nào trở về Viêm Phượng cung, ta sẽ nghiêm túc xem xét.”
u Dương Lâm mỉm cười gật đầu, nàng ta đã nghĩ ra một nơi tuyệt vời.
Mà giờ phút này, nơi nàng ta nghĩ đến chính là cái ao dung nham nóng chảy mà trước đây Lâm Lăng tìm được ở di tích Viêm Phượng cung!
Đây chính là nguyên do toàn bộ sự việc bắt đầu.
“Có lẽ đó chính là nhân quả tuần hoàn.”
Nhìn u Dương Lâm cất quả trứng đá vào trong nhẫn không gian, Lâm Lăng khẽ nhếch miệng cười với ẩn ý sâu xa.
Trần Tấn ở bên cạnh cũng nhếch miệng cười theo. Dường như hắn ta cũng đoán ra được một chút vì sao hiện tại Lâm Lăng lại có được thần thú Hỏa Phượng hoàng.