*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái gì? Ma Sát Chi Ấn của ta không hề…”
Nhìn thấy cảnh này, nhất thời sắc mặt của hắn ta kinh sợ vô cùng.
Kể từ khi tu luyện sát đạo, hắn ta đã tốn rất nhiều tâm huyết và sức lực trong việc ngưng luyện Ma Sát Chi Ấn. Mất khoảng hơn chục năm thì hắn ta mới đạt được cảnh giới phân tách như hiện tại. Thế nhưng chỉ trong chớp mắt, công phu của hắn ta đã bị Lâm Lăng cắn nuốt mất. Chắc chắn hắn ta không thể chấp nhận nổi kết quả này.
“Chết tiệt, ta muốn lấy máu của ngươi để hiến tế Sát Ấn!”
Người đàn ông mặc áo giáp đen của tộc Thiên Ma trợn trừng hai mắt, lý trí dường như đã bị đốt cháy vì tức giận, hắn ta dùng kiếm lao về phía Lâm Lăng.
Kích hoạt Võ ý Luân hồi!
Chỉ trong nháy mắt, một cỗ năng lượng vô hình dao động xuyên thẳng vào tâm trí của người đàn ông mặc áo giáp đen tộc Thiên Ma, ảo giác Luân hồi bùng nổ. Trong tình trạng mất đi lý trí, sự công kích về linh hồn của Võ ý Luân Hồi hiển nhiên giống thêm dầu vào lửa, khí thế của nó cực mạnh.
“A a a!”
Ngay lập tức, người đàn ông mặc áo giáp đen tộc Thiên Ma giống như mất đi ý thức, hai tay ôm đầu gào thét đau đớn.
Trong ảo giác luân hồi vô tận, ý thức linh hồn của hắn ta hoàn toàn bị lạc mất, hắn ta căn bản không nhận ra được đâu là thật, đâu là giả.
Xùy!
Lâm Lăng dùng một kiếm đâm thẳng vào đầu của đối phương. Hố đen cắn nuốt cũng theo sát phía sau và hé ra cái miệng giống như dã thú khổng lồ cắn nuốt thân thể hắn ta.
Sau đó, hố đen vặn vẹo nhai nuốt như bình thường. Sức mạnh cắn nuốt đáng sợ không ngừng phát ra, điên cuồng ăn mòn thân thể của người đàn ông mặc áo giáp đen của tộc Thiên Ma cùng với Ma Anh. Sự quấy nhiễu của Võ ý Luân Hồi khiến cho ý thức của tên kia mất đi, không có sức kháng cự.
Nhân lúc này, Lâm Lăng cắm chặt thanh Phệ Long Kiếm xuống đất rồi khoanh chân ngồi xuống, hắn vừa khôi phục thể lực vừa tu luyện Ma Anh. Bởi vì đối thủ chưa chết hẳn nên chuyện mà hắn đang làm không vi phạm quy tắc. Đám giả mạo Thần tộc lơ lửng trên không trung cũng ngầm đồng ý.
Nhất thời bầu không khí trên đài chiến đấu vô cùng quỷ dị. Trên mặt đất chỉ có một bóng người đang ngồi xếp bằng còn hố đen trước mặt vẫn chậm rãi vặn vẹo, thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng kêu gào thảm thiết.
“Tên nhân loại chết tiệt này thật là độc ác!”
Ma Hoàng cung của tộc Thiên Ma.
Đa phần các cao tầng có quyền thế nhìn thấy cảnh này đều không kiềm chế được sự tức giận.
Kể từ sau khi tộc Viêm Ma suy tàn, tộc Thiên Ma bắt đầu quật khởi. Nhìn khắp Đại lục Thương Khung, làm gì có chủng tộc nào dám đắc tội với bọn họ?
Thế nhưng hiện tại trong cuộc chiến xếp hạng Thiên Tư Bảng chủng tộc, tộc nhân đại diện cho tộc Thiên Ma xuất chiến lại bị một nhân loại hành hạ như thế, đúng là tổn hại đến danh tiếng của tộc!
Từ trước đến nay, bọn họ vẫn luôn kiêu căng cho nên làm sao có thể chấp nhận được.