*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chợt Ngao Hậu đảo mắt nhìn ‘chiến giáp Cuồng Thần’ chân chính trên người Lâm Lăng, trong đôi mắt rực lửa kia dần xuất hiện một tia tham lam không thể che giấu.
“Chỉ cần giết tên kia thì bộ chiến giáp Cuồng Thần chân chính sẽ thuộc về ta!”
Cùng với lòng tham, sát ý trong lòng Ngao Hậu ngày càng mãnh liệt.
Hắn ta có thể cảm nhận rõ rằng tuy rằng khi Lâm Lăng mặc bộ chiến giáp Cuồng Thần lên người giúp cho hơi thở mạnh lên nhiều nhưng dao động năng lượng vẫn chưa đạt tới trình độ của một Cuồng vương.
Cho nên giết chết hắn là một chuyện không khó!
Sau khi suy nghĩ xong, Ngao Hậu lo rằng ba vị Cuồng vương khác sẽ chiếm trước nên hắn ta vội xông về phía Lâm Lăng.
“Bảo vệ chủ nhân!”
Thấy vậy, 12 Huyết Vệ cùng nhau xông lên.
Ngọn lửa hừng hực trên người bọn họ bùng lên giống như 12 ngọn lửa xông thẳng lên trời.
“Ngăn bọn chúng lại!”
Tuy nhiên Ngao Hậu lại ra lệnh cho đám Cuồng tướng bao vây 12 Huyết Vệ.
“Thằng nhãi, ngươi còn chưa đủ tư cách để sở hữu một thần vật như chiến giáp Cuồng Thần này đâu!”
Không có sự cản trở của 12 Huyết Vệ, Ngao Hậu nhanh chóng bay lên trời.
“Đi chết đi!”
Trong giọng nói tàn nhẫn lạnh lùng mang theo sự ghen tị cùng cực, hắn ta bổ đao về phía Lâm Lăng.
Do quá si mê đối với bộ chiến giáp Cuồng Thần mà thanh đao của hắn ta tránh khỏi bộ giáp mà không ngừng chém vào phần cổ bị lộ ra của Lâm Lăng.
Có điều chiến giáp Cuồng Thần không phải là vật bình thường nên cho dù không bao trọn hoàn toàn thì vẫn có tác dụng bảo vệ.
Vù!
Hoa văn màu vàng trên mũ giáp màu đỏ uốn éo vào phát ra một luồng sáng mạnh mẽ. Chỉ trong chớp mắt, luồng sáng này đột nhiên co rút lại tạo thành một tầng năng lượng ánh sáng có hình dáng giống như chiến giáp bao phủ toàn bộ thân thể Lâm Lăng.
“Ầm!”
Thanh đao bổ trúng tầng ánh sáng đó tạo nên tiếng vang mạnh mẽ. Sau đó quang ảnh của chiến giáp bị chấn động mạnh khiến cho dao động năng lượng đáng sợ đột nhiên bùng phát đánh bay cả Ngao Hậu cùng với thanh đao bay ngược ra phía sau.
Ngao Hậu ở giữa không trung huy động linh lực bên trong cơ thể để cho cơ thể dừng lại. Hắn ta nhìn Lâm Lăng với vẻ mặt kinh hãi, hắn ta từng nghe nói bộ chiến giáp Cuồng Thần có tác dụng phản thương cực mạnh. Nhớ lại lực bị đánh ngược về sau lúc nãy, tuy trong lòng Ngao Hậu vẫn còn sợ hãi nhưng hắn ta vẫn tiếp tục tấn công.
Về mặt thực lực, tuy rằng hắn ta mạnh hơn Lâm Lăng nhưng Lâm Lăng lại có được sự bảo vệ của bộ chiến giáp, không hề bị tổn thương một chút nào nên thực lực của hắn ta có ưu thế tới đâu cũng vô dụng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, ba vị Cuồng vương còn lại sợ tới ngây người. Bọn họ không ngờ rằng Ngao Hậu có cùng cảnh giới với bọn họ, vậy mà không thể đụng đến một cọng tóc của Lâm Lăng. Trái lại hắn ta còn bị dao động năng lượng đánh bật về phía sau.