Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1396: Hơn nữa còn là ở Thông Thiên Tháp!




Lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu, Lâm Lăng ngẩn người, lập tức kéo giao diện hệ thống ra.
Chỉ thấy số liệu năng lượng của Nghĩ Nhân Chiến Y thật sự xuất hiện biến hóa. Hiển nhiên biến hóa này là do Trần Tấn lại vận dụng Nghĩ Nhân Chiến Y.
Từ khi biết được Trần Tấn chưa về tông, Lâm Lăng đã thiết lập một mệnh lệnh cho hệ thống, chỉ cần Nghĩ Nhân Chiến Y có động tĩnh thì nhất định phải lập tức thông báo.
Nhờ vậy có thể thông qua biến động năng lượng của Nghĩ Nhân Chiến Y để điều tra ra vị trí cụ thể.
Chỉ thấy trên quầng sáng giao diện hệ thống hiện ra hai điểm sáng một đỏ một trắng. Điểm đỏ đại diện cho vị trí hiện tại của hắn, điểm trắng là khu vực của Nghĩ Nhân Chiến Y.
Lâm Lăng lập tức lấy ra một tấm bản đồ cổ xưa từ nhẫn không gian.
“Nơi này là Cửu Huyền Tông, vậy vị trí điểm trắng là ở phía bắc.”
Lâm Lăng tập trung nhìn lại, hắn so sánh khoảng cách giữahai điểm sáng, đầu ngón tay không ngừng chuyển dời trên bản đồ.
“Thánh Tử điện hạ đang làm gì?” Nhìn thấy Lâm Lăng đột nhiên hành động dị thường như vậy, Vệ Quý Nguyên cảm thấy rất tò mò.
Đám người Hậu Thiên Thành ở đây cũng nghi hoặc mà nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.
Nhưng thấy hắn nghiêm túc mà quan sát bản đồ như vậy, không ai tiến lên quấy rầy.
“Tìm được rồi, chính là nơi này!”
Hơn mười giây sau, ngón tay chậm rãi di chuyển trên bản đồ của Lâm Lăng chợt dừng lại ở khu vực cực bắc. Chỉ thấy đánh dấu địa danh trên bản đồ viết rõ là ‘Thông Thiên Tháp’!
“Trần Tấn đi đến Thông Thiên Tháp?!”
Thấy thế, hai mắt Lâm Lăng bỗng mở to vài phần.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app trumtruyen. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là trumtruyen.com.vn. Vui lòng đọc tại app trumtruyen để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sao tên kia lại chạy tới nơi đó?!
Hắn chau mày, trong lòng lập tức có dự cảm chẳng lành.
“Lâm huynh, ngươi làm sao vậy?” Nhận thấy vẻ mặt kinh hãi nghi hoặc của Lâm Lăng, Lạc Hằng không nhịn được mà hỏi.
“Trần Tấn hắn... Đi đến Thông Thiên Tháp!” Lâm Lăng hơi nhíu mày lại, bình tĩnh nói.
Cái gì?!
Vừa nghe lời này, Lạc Hằng và Hậu Thiên Thành lập tức chấn động. Hiển nhiên không ai nghĩ đến, Trần Tấn lại lẻ loi một mình tiến đến Thông Thiên Tháp!
“Lâm huynh, vừa rồi làm sao ngươi biết được hành tung của Trần Tấn?” Lạc Hằng kinh nghi hỏi.
Bọn Hậu Thiên Thành cũng khó hiểu mà nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng. Bởi vì trước đó Lâm Lăng cũng không rõ Trần Tấn đi đâu, sao đột nhiên đã biết được tung tích của hắn.
Hơn nữa còn là ở Thông Thiên Tháp!
Nhưng giờ phút này, Lâm Lăng đâu còn tâm tư giải thích với bọn họ.
“Phanh!”
Hắn lập tức bật lên cao, trực tiếp đánh vỡ trần nhà đại điện.
“Rống!” Cùng lúc đó, một tiếng rồng ngâm hung ác vang vọng.
Ma khí màu đen cuồn cuộn, Long Nha bỗng lao ra, sau đó chở Lâm Lăng xông thẳng lên tận trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.