Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1448: Đông Xuyên Châu?




Nói cách khác, chuyến du hành vượt thời gian này cách thời điểm họ tham gia vào sự chiến trường viễn cổ ở không gian hỗn loạn cách đúng mười năm!
"Lâm Lăng, chuyện gì đã xảy ra vậy?!"
Trần Tấn quay đầu lại, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.
"Ta..."
Lúc này Lâm Lăng cũng ngây ngẩn cả người.
Thật không ngờ, lần đầu tiên nếm thử du hành xuyên thời gian nhưng thời gian lại bị sai lệch gần mười năm.
Cái này... thật là khốn nạn!
Mười năm tuy không dài nhưng những thay đổi trong thời kỳ này chắc chắn sẽ rất lớn.
"Nhân tiện cho hỏi nàng đến từ đâu? Kết giới không gian của Đông Xuyên Châu đã nứt ra rồi sao?"
Lâm Lăng cau mày nhìn về phía cô gái loài người, rồi khẩn trương hỏi.
Đông Xuyên Châu?
Cô gái cảm thấy khó hiểu hỏi: "Nơi đó là gì?"
"Nàng không biết sao?" Một chút kinh ngạc lóe lên trong mắt Lâm Lăng.
" Ân nhân, thật sự ta không biết." Cô gái gật đầu nhẹ, vẻ mặt có chút kinh hãi, lầm tưởng rằng cường giả đang nghi ngờ mình.
"Đúng vậy, chúng ta đã sống ở Đại Lục Thương Khung đã lâu như vậy, cũng chưa từng nghe nói về Đông Xuyên Châu."
Những nô lệ nhân loại khác cũng nhanh chóng nói.
Ừm?
Đôi mày cau có của Lâm Lăng từ từ giãn ra. Chẳng bao lâu, hắn nhận ra có sự kỳ lạ trong đó.
Những nô lệ của nhân loại này cũng không biết đến Đông Xuyên Châu, nhưng không phải là không thể không biết đến.
Bởi vì từ hàng ngàn năm nay, Đông Xuyên Châu đã ở trong một không gian độc lập, cách biệt với Đại Lục Thương Khung. Và những nô lệ của con người hiện tại rất có thể là hậu duệ của Đông Xuyên Châu ở ngoài không gian độc lập.
"Bọn họ không biết là chuyện bình thường. Nếu không phải xem những ghi chép trong sách cổ, thì ta sẽ không biết Đông Xuyên Châu vẫn còn tồn tại ở Đại Lục Thương Khung." Lúc này, Trần Tấn cũng lên tiếng.
Lâm Lăng âm thầm gật đầu.
Bây giờ có thể thấy, trong mười năm nay kết giới không gian của Đông Xuyên Châu vẫn chưa hoàn toàn bị phá vỡ.
"Lần này du hành xuyên thời gian và không gian bị sai lệch thời gian quá nhiều rồi..."
Trong lòng Lâm Lăng âm thầm than trách một tiếng, tuy rằng khó có thể tiếp nhận được nhưng cũng chỉ có thể bình thường trở lại..
Hoặc là, vượt qua một lần nữa? Tuy nhiên, Lâm Lăng đã nhanh chóng gạt bỏ đi suy nghĩ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.