*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thân thể Lâm Lăng nhoáng lên, trực tiếp xuyên qua đám người, chợt xuất hiện trước mặt Vệ Quý Nguyên, cũng giơ tay ra vỗ nhẹ lên bả vai đối phương.
“Đa tạ Thánh Tử điện hạ.” Vệ Quý Nguyên khẽ run, lập tức có cảm giác trút được gánh nặng.
Ông ta đã chờ giờ khắc này chừng vạn năm, hôm nay cuối cùng có thể chuyển giao lực lượng Chấp Sự Đường này đến tay Lâm Lăng.
“Này...” Thấy tình cảnh này, các chấp sự áo tím chung quanh vẫn khó có thể thoát ra khỏi sự khiếp sợ.
“Chúng đệ tử nghe lệnh!” Sau đó, Vệ Quý Nguyên đưa ánh mắt sắc bén quét về phía đông đảo chấp sự áo tím ở đây, đột nhiên rống lên.
“Có mặt!” Mọi người hơi giật mình, đều lập tức phục hồi tinh thần lại, theo bản năng đáp lời.
“Lập tức triệu tập tất cả thành viên của Chấp Sự Đường, tề tụ ở quảng trường tông võ!” Hiển nhiên Vệ Quý Nguyên đã tính tuyên bố chuyện chuyển giao quyền lực, bắt đầu hạ lệnh.
“Tuân lệnh.” Chỉ thoáng chốc, những chấp sự áo tím đó không dám có chút chậm trễ, sôi nổi hành động.
“Không vội.” Lâm Lăng lại lên tiếng ngăn cản, thản nhiên nói: “Trước đó, ta muốn xử lý một chuyện trước.”
Nói xong, Lâm Lăng cũng không giải thích quá nhiều, thân thể đột nhiên bay vút lên, bay thẳng đến đảo nhỏ Phong Vân Các.
Các thế lực phe phái của Cửu Đại Điện Tông đều chiếm cứ một phân đảo. Mà Đào gia nằm trong khu vực Phong Vân Các.
Chuyến này Lâm Lăng tính tiến đến tìm kiếm Đào Linh, giải quyết chuyện hôn ước với Trần Hoa.
Lấy thực lực tu vi hiện giờ của hắn, khoảng cách đi đến đảo nhỏ Phong Linh Các đã không cần đến Truyền Tống Trận.
“Oanh!”
Tốc độ này cực nhanh, khi phi hành truyền ra tiếng khí nổ rất lớn, giống như đạn pháo chấn động trên không.
Phía sau, mười hai Huyết Vệ, bọn Tần Vũ, Lôi Mông, Cổ Vân Nhạc cũng theo sát phía sau.
“Đi!” Vệ Quý Nguyên vung tay áo lên, cũng mang theo đông đảo chấp sự cao thủ, nhanh chóng đuổi kịp.
Ngóng nhìn bóng dáng màu đen phía trước, khóe mắt mang đầy nếp nhăn của ông ta hơi giật giật, mơ hồ như về tới thời niên thiếu, lúc đi theo Lâm Lăng chinh chiến Thông Thiên Tháp.
Tâm cảnh yên lặng nhiều năm, vào giờ phút này giống như bị bậc lửa, lại có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Đáng tiếc, đám sư huynh đệ lúc trước đã không còn.
Cửu Huyền Tông cũng sụp đổ, thế lực các phái đều ích kỷ, mất đi lực ngưng tụ tông môn nên có trước kia!