Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 15: Nhiệm vụ giới hạn thời gian




Lúc này, trong hắc điếm.
Đồng chưởng quầy cung kính mà đứng cạnh bàn, Triệu Ngọc Nhi lại đang ngồi trên chủ vị.
“Đại tiểu thư, sáng nay nhận được một nhiệm vụ giới hạn thời gian, xin ngài định ra cấp bậc.”
Đồng chưởng quầy đặt một bảng nhiệm vụ lên trên bàn.
“Nhiệm vụ giới hạn thời gian?”
Triệu Ngọc Nhi hơi kinh ngạc, chuyển rầm mắt về hướng bảng tư liệu nhiệm vụ kia.
Cái gọi là giới hạn thời gian, chính là cần phải hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian chỉ định, nếu không tất cả đều trở thành phế thải.
Dạng nhiệm vụ ám sát này xem như tương đối đặc thù, đương nhiên phương diện tiền thù lao sẽ nhiều hơn mấy lần so với cùng đẳng cấp.
“Con mồi là chiến sĩ cấp 2, lại có một kiếm khách đẳng cấp chiến sĩ cấp 4 đi theo, thực lực không thấp, vậy đưa vào nhiệm vụ trung đẳng đi.” Sau khi phân tích xong thông tin trên tư liệu, Triệu Ngọc Nhi nói như thế.
Bình thường cấp bậc nhiệm vụ đều dựa theo thực lực của con mồi để phân chia.
Từ chiến sĩ cấp 1 đến cấp 3 thì phân loại là bình thường.
Võ giả cấp 4 đến cấp 6 chia là trung đẳng.
Chiến sĩ cấp 7 đến cấp 9 thì ở cấp khó khăn.
Còn về danh sách bảng vàng, đó là những võ giả cực mạnh đã ra khỏi phạm vi chiến sĩ cấp 9.
Mà đối với những cường giả cấp bậc đó thì thích khách tầm thường căn bản không thể hoàn thành nhiệm vụ, thậm chí còn khó có thể tìm được hành tung của bọn họ.
“Vâng.”
Đồng chưởng quầy cung kính gật đầu, sau đó đóng một con dấu màu đỏ lên bảng nhiệm vụ đó.
Đúng lúc này, một bóng đen đi đến, lập tức khiến Triệu Ngọc Nhi và Đồng chưởng quầy chú ý.
“Xin hỏi ngài là?”
Bởi vì hôm nay Lâm Lăng thay đổi cách ăn mặc nên Đồng chưởng quầy cũng khó có thể nhận ra ngay được.
“Kinh Kha.” Lâm Lăng đè thấp giọng nói, thản nhiên nói.
Nghe được hai chữ ‘Kinh Kha’, Triệu Ngọc Nhi hơi giật mình trong lòng, đôi mắt trong trẻo đảo qua, không khỏi nhìn Lâm Lăng thêm vài lần.
Nàng đã sớm biết được tin tức về thích khách thần bí hôm qua đã nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
“Kinh Kha tiên sinh, xin hỏi hôm nay ngài muốn nhận loại nhiệm vụ nào?” Đồng chưởng quầy lập tức tiếp đón, mỉm cười dò hỏi.
“Như cũ.”
Lâm Lăng lạnh nhạt nói: “Nhiệm vụ bình thường, địa điểm trong thành Thiên Vũ.”
Triệu Ngọc Nhi âm thầm lắc đầu.
Nàng ta vốn nghĩ đó là một cao thủ thâm tàng bất lộ, không ngờ lần này lại nhận nhiệm vụ cấp thấp, xem ra nàng đã đánh giá cao hắn.
Trên mặt Đồng chưởng quầy hiện ra nụ cười đầy tính nghiệp vụ: “Ngại quá, trong thành Thiên Vũ đã không còn nhiệm vụ bình thường, địa điểm gần nhất là ở trấn Thanh Dương cách nơi này năm trăm dặm.”
“Năm trăm dặm...”
Lâm Lăng nhíu mày, khoảng cách này thì dù cưỡi ngựa cũng phải đi tận một ngày.
Đồng chưởng quầy như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Lâm Lăng, tiếp tục nói: “Thật ra, hôm nay chúng ta có nhận được một nhiệm vụ giới hạn thời gian, địa điểm cũng nằm trong thành Thiên Vũ.”
“Nhưng nhiệm vụ này tương đối đặc thù, cần hoàn thành ám sát trong thời gian chỉ định, hơn nữa thuộc về nhiệm vụ trung đẳng.”
Nghe vậy, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc.
Nhiệm vụ này nghe có vẻ đặc thù thật.
Nhưng địa điểm lại nằm trong thành Thiên Vũ, hắn có thể khống chế phương diện thời gian. Chỉ là độ khó khăn trong việc ám sát con mồi tương ứng của nhiệm vụ trung đẳng chắc chắn sẽ gia tăng lên rất nhiều.
“Tiền thù lao là bao nhiêu?” Lâm Lăng nhịn không được dò hỏi.
So với những chuyện khác, Lâm Lăng quan tâm nhất vẫn lợi ích của bản thân. Nếu lợi ích không nhiều lắm thì cũng không cần thiết đến đó mạo hiểm.
“Dựa theo luật lệ, nhiệm vụ trung đẳng sẽ trả hai mươi vạn lượng.”
Đồng chưởng quầy mỉm cười và nói: “Nhưng bởi vì chỉ tiêu đặc thù giới hạn thời gian này, cho nên tiền thù lao tăng lên gấp bội, lên đến một trăm vạn lượng.”
Một trăm vạn lượng!
Nghe thấy số tiền thưởng này, ánh mắt Lâm Lăng lập tức chớp động, trực tiếp gật đầu và nói: “Ta nhận việc này.”
Đồng chưởng quầy cũng không cảm thấy bất ngờ trước quyết định nhanh chóng của Lâm Lăng.
Bởi vì theo ông ta nhìn nhận, Lâm Lăng chính là một thích khách đỉnh cấp rảnh rỗi không có việc gì làm, đành đi ra vớt chút khoản thu nhập thêm.
Ngay lập tức, Đồng chưởng quầy lấy ra một bảng nhiệm vụ rồi giao cho Lâm Lăng.
Trong tầm nhìn của Công Phu Tiểu Dăng, thông tin trên tư liệu nhìn một cái là không còn sót gì.
Con mồi: Mã Phi Vũ
Tuổi: 25 tuổi
Thực lực: Chiến sĩ cấp 2
Thân phận: Nhị thiếu gia gia tộc Mã thị của trấn Thanh Dương.
Địa điểm hoạt động sắp tới: Thành Thiên Vũ, hội sở trung tâm giao dịch ngầm.
Thủ hạ: Lý Khôn, chiến sĩ cấp 4, kiếm thuật cao siêu.
Tiền thưởng: Một trăm vạn lượng
Giới hạn thời gian: Ngày 5 tháng 7 năm 9986 Công lịch, thời gian tám giờ tối, ánh đèn trong đại sảnh hội sở trung tâm giao dịch vừa tắt thì lập tức đánh chết.
...
Xem xong bảng thông tin nhiệm vụ, trong lòng Lâm Lăng khẽ nhúc nhích.
Không khó nhìn ra, đây hẳn là một kế hoạch mưu sát rất chi tiết.
Nếu không thì làm sao biết thời điểm đó sẽ tắt đèn?
Còn về nguyên nhân trong đó, Lâm Lăng vẫn chưa nghĩ nhiều.
Dù sao mục tiêu của hắn chính là giết chết con mồi vào thời điểm chỉ định là được.
Hơn nữa nhìn từ tư liệu, Lâm Lăng cũng có hiểu biết đại khái đối với Mã Phi Vũ.
Đây là một tên thiếu gia ăn chơi trác táng, ỷ vào thế lực của Mã gia ở trấn Thanh Dương mà luôn xử sự cực kỳ bá đạo, làm nhiều việc ác.
“Vừa có thể trừ hại, còn có thể kiếm tiền, cũng coi như một chuyện công đức.”
Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một ý cười mang đầy thâm ý.
Tuy rằng lựa chọn làm một sát thủ, nhưng hắn cũng không muốn vì tiền mà biến thành dao mổ của ác nhân.
Như thế nào là tốt, như thế nào là xấu.
Sâu trong nội tâm hắn, ngoài sự lạnh nhạt vô tình ra thì vẫn giữ lại một tia lương tri.
“Nhiệm vụ giới hạn thời gian, cần thiết giết chết con mồi vào thời điểm quy định, nếu không coi như thất bại, cố chủ sẽ không giao ra bất cứ khoản thù lao nào.” Đúng lúc này, một tiếng nói nhẹ nhàng vang lên, người lên tiếng chính là Triệu Ngọc Nhi.
Nàng đưa mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, nói: “Ta đã nói rõ quy định, ngươi có tiếp nhận hay không?”
Đối mặt với Triệu Ngọc Nhi, Lâm Lăng không có chút nhúng nhường, lập tức kiên cường nói: “Đừng nói nhảm nữa, các ngươi chuẩn bị sẵn tiền thù lao đi.”
Nói xong, Lâm Lăng trực tiếp xoay người rời đi.
Thái độ quá ngầu này làm Triệu Ngọc Nhi không khỏi nao nao.
Ánh mắt nàng ta hơi đọng lại, nhìn bóng dáng Lâm Lăng đi ra khỏi cửa hàng, trong lòng cũng hơi kinh ngạc.
Tuy nhiệm vụ này là trung đẳng, nhưng bởi vì giới hạn thời gian nên trước khi chưa chuẩn bị ổn thỏa, mặc dù là thích khách có bao nhiêu năm kinh nghiệm thì cũng không dám tùy tiện nhận lấy.
Hắn thật sự tự tin như vậy sao?
Sau khi rời khỏi hắc điếm, Lâm Lăng nhìn lại thời gian nhiệm vụ lần nữa.
Ngày 5 tháng 7 năm 9986 Công lịch, thời gian tám giờ tối.
Chẳng phải là đêm mai sao?
Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, thời gian này thật sự hơi gấp gáp.
“Hiện tại trong túi ta có mười lăm vạn, để tồn dự phòng đi.”
Trên đường phố, Lâm Lăng đi xuyên qua đám người, bắt đầu suy ngẫm.
Cấp bậc của Công Phu Tiểu Dăng là cấp C sơ cấp.
Lang Chu là cấp D trung cấp.
Chỉ cần tiến hành một lần cường hóa vương cấp thì Lang Chu có thể thỏa mãn điều kiện tiến hóa lên cấp C.
Nhưng mà cường hóa sơ cấp cần một vạn, trung cấp cần mười vạn, cao cấp cần trăm vạn, vương cấp cần ngàn vạn.
Khoảng cách cường hóa lên vương cấp thật sự gánh thì nặng mà đường thì xa.
“Bên cạnh Mã Phi Vũ có một bảo tiêu là kiếm khách chiến sĩ cấp 4, thực lực không thấp, vì đảm bảo an toàn, ta cũng nên tăng mạnh võ trang cho Công Phu Tiểu Dăng cái đã.”
Lâm Lăng suy tư trong lòng, sau đó đi vòng qua cửa hàng vũ khí, lao thẳng đến Luyện Khí phường ở cách vách.
Bởi vì chênh lệch kích cỡ quá lớn nên Công Phu Tiểu Dăng hoàn toàn không thể mặc trang bị trong cửa hàng vũ khí tầm thường vào được.
Biện pháp duy nhất chỉ có thể là đặt làm riêng mà thôi.
Hô ——!
Hắn bước vào cánh cửa Luyện Khí phường, một sóng nhiệt lập tức đập đến trước mặt.
Ngay sau đó, một loạt tiếng đánh kim loại nặng nề cũng theo đó mà truyền đến.
Lâm Lăng ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy một thợ rèn trung niên đang đứng bên bếp lò, nâng chùy sắt lên không ngừng gõ vào thanh kiếm, ánh lửa văng ra khắp nơi.
Vóc dáng thợ rèn rất thấp, chỉ cao đến phần eo người trưởng thành bình thường, hắn có bộ râu xồm xoàm, gần như che khuất hơn phân nửa gương mặt.
Nhưng nhìn hắn có vẻ cực kỳ cường tráng, cơ bắp căng phồng lên, cả người tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.