Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 606:




Không gian xung quanh giống như có một nguồn năng lượng kinh khủng trực tiếp giam lại nơi này.
Khoảng cách giữa hai bên gần như vậy, muốn tránh cũng không thể tránh được!
“Oanh!”
Thoáng sau đó, chưởng bên phải của Trương Khải Nguyên hung hăng vỗ vào đầu Lâm Lăng.
Nhưng một màn máu chảy thành sông trong tưởng tượng vẫn chưa xảy ra.
Thấy cơ thể của Lâm Lăng ở dưới chưởng pháp đó trực tiếp hóa thành một đám sương đen.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cái ‘Lâm Lăng’ đó chỉ là một ma ảnh phân thân thôi!
Thấy thế, sắc mặt Trương Khải Huyền đang tối sầm dần trở nên tái mét.
Vốn tưởng rằng sau khi thiết lập bẫy Lâm Lăng sẽ mắc câu. Không ngờ thế mà lại bị trêu đùa ngược lại.
“Tên nhãi khốn khiếp, hôm nay cho dù phải đào ba thước đất, bổn gia chủ cũng phải bắt được ngươi!!!”
Sự âm u lạnh lẽo trong mắt Trương Khải Nguyên nháy mắt trở nên tàn ác.
Trong lúc ông ta tức giận nạt nộ ra tiếng, một nguồn dao động năng lượng khủng bố quét ra, năm hài cốt kia ngay tức khắc bị dính chưởng nát vụn.
Ngoài lối vào của địa đạo trong đình hóng gió, Trương Khải Nguyên mạnh mẽ đi ra.
Ánh mắt ông ta hung tàn, ở trong đêm đen giống như một con mãnh thú đang tìm người để cắn xé, nhìn quét khắp nơi.
Linh lực cường đại cũng bị mở ra lần thứ hai điên cuồng gào thét.
Trong lúc nhất thời, khu vực có phạm vi hơn trăm trượng, tất cả đều ở dưới sự bao trùm linh thức của ông ta.
Lúc này đây, ngay cả dưới lòng đất cũng không thoát được linh thức đó.
Nhưng lúc này Lâm Lăng đang vận dụng công pháp Ám Ảnh Hành Tung, ẩn núp trong bóng ngược của một khối đá hoàn toàn không thể dò xét ra được.
Chỉ cần không phát ra bất kỳ động tĩnh gì, dù cho Trương Khải Nguyên vốn có thực lực cường giả Thánh Vực thì linh thức cũng khó cảm ứng được ra.
Nửa canh giờ qua đi.
Trương Khải Nguyên vẫn cứ như vậy không có ý niệm bỏ qua, thân hình ông ta bay lơ lửng trên hồ. Linh thức cường đại thăm dò từng tấc đất một.
Bên này Lâm Lăng cũng cực kỳ bình tĩnh, toàn bộ thể xác và tinh thần hoàn toàn dung nhập trong cái bóng đen ngược.
Nhưng kiểu ẩn nấp này cũng không phải là kế lâu dài. Một khi trời sáng thì thân thể hắn chắc chắn bị lộ ra ngoài. Đến lúc đó, chỉ sợ cục diện sẽ là lành ít dữ nhiều.
“Vèo!”
Đúng lúc này, một tấm phù truyền âm ngắt đứt mạch tìm kiếm của Trương Khải Nguyên.
“Khởi bẩm gia chủ đại nhân, đã tra ra 32 kẻ hiềm nghi rồi ạ, mời ngài đến khu rèn luyện phía nam phủ đệ định đoạt.”
Trong trời đêm, truyền âm phù chậm rãi thiêu đốt, giọng nói cung kính của hộ vệ trưởng cũng vang lên trong đầu Trương Khải Nguyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.