*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn bóng dáng xông tới kia, ánh mắt Lâm Lăng lạnh thấu xương, khóe miệng nhếch lên một độ cong hung ác.
Bởi vì tự vệ nên dù hắn giết chết Viêm Hoằng Nghị ngay tại chỗ thì Hắc Ám Điện Tông cũng không thể làm gì được hắn!
Quảng trường trung tâm trong nội điện, Lâm Lăng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Viêm Hoằng Nghị chấp kiếm vọt tới, lại không chút dao động.
Xẹt ——!
Đợi đến khi hắn ta đến gần, một bóng đen đột nhiên lao ra từ thân thể Lâm Lăng. Kiếm khí màu đen sắc bén hung hăng va chạm với Viêm Hoằng Nghị.
“Phanh!”
Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, trường kiếm trong tay Viêm Hoằng Nghị lập tức đứt gãy. Thế công kiếm khí chưa giảm, trực tiếp bổ vào người hắn ta.
Ong!
Nhưng ngay sau đó, lân giáp hộ thể trên người Viêm Hoằng Nghị đột nhiên lập loè ra màn hào quang phòng hộ. Màn hào quang kia run rẩy kịch liệt, cả người hắn ta bị sức mạnh khổng lồ đẩy bay ngược ra sau rồi nện thật mạnh xuống mặt đất, gạch đá cũng bị đập nát ra từng khúc.
Thấy tình cảnh này, đông đảo đệ tử nội điện vây xem lập tức giật mình, sức mạnh ghê gớm đó mà là chấp sự áo trắng cái gì, cấp bậc này hoàn toàn đạt tới trình độ chấp sự áo xanh!
“Hả, chấp sự áo trắng kia còn đứng tại chỗ.”
“Vậy vừa rồi ra tay công kích là...”
Sau đó, bọn họ tập trung nhìn lại, phát hiện bóng đen kia không phải là bản thể của Lâm Lăng, mà chỉ là một phân thân ma ảnh!
Cái gì?!
Chỉ dựa vào một phân thân mà đã dùng một chiêu đánh bay quán quân cuộc thi trong điện, quá mạnh, quá vả mặt!
Khi thấy rõ tình thế, vẻ mặt mọi người càng chấn động.
“Đáng giận!”
Viêm Hoằng Nghị phía dưới âm trầm đứng lên, dán mắt nhìn chằm chằm vào phân thân ma ảnh cách đó không xa. Hiển nhiên hắn ta cũng không ngờ chênh lệch giữa mình và Lâm Lăng đã to lớn như thế, thậm chí không đánh lại được một phân thân!
Cảm giác thất bại này lập tức nảy lên trong lòng.
“Ngang nhiên tập kích chấp sự, đã cấu thành tội cố ý gây thương tích.” Lâm Lăng lạnh nhạt nhìn xuống Viêm Hoằng Nghị phía dưới, lạnh lùng nói: “Hiện tại, ta lấy thân phận chấp sự áo trắng của Chấp Sự Đường, có quyền đem ngươi ra công lý.”
“Nếu như phản kháng, có thể tử hình ngay tại chỗ!”
Nói xong, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia sắc lạnh, phân thân ma ảnh kia lập tức đáp xuống.
Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị hơi trầm xuống, sắc mặt cũng không dao động bao lớn. Sao hắn ta không biết dụng ý thật sự khi Lâm Lăng cố ý vạch trần thân phận của mình trước đó là dẫn dắt hắn ta chủ động ra tay, từ đó có bằng chứng xác thực để chấp hành xử quyết.
Nhưng Viêm Hoằng Nghị đã rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Hắn ta không thể