*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy nhiên ngay khi Lâm Lăng vươn bàn tay phải ra, có một bóng đen giống như bóng ma đột nhiên tiến vào trong bức màn ánh sáng. Tốc độ của bóng đen cực nhanh, gần như chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện ở phía trên Hỏa Phù Linh Thụ.
Người kia đưa tay ra, nguồn linh lực hắc ám lạnh lẽo cuộn trào như thủy triều đột nhiên ngưng tụ thành một bóng đen cực lớn trong lòng bàn tay và trực tiếp chộp lấy Hỏa Linh Phù quả!
Lâm Lăng híp mắt nhìn bóng đen nhảy tới bất ngờ nhưng hắn vẫn chưa làm gì. Trước đây, hắn từng nghe Long Linh nói rằng Hỏa Phù Linh Thụ rất bá đạo và có linh tính cho nên không dễ hái được nó giống như linh thực. Hiện tại laị có người mặc đồ đen xuất hiện, coi như có một cơ hội để nhìn thử xem sao. Nếu như không có gì xảy ra thì lúc đó hắn sử dụng vũ lực để đoạt lại từ tên kia là được.
“Vút!”
Cứ như vậy, quá trình chộp lấy Hỏa Linh Phù quả của bóng đen không có bất cứ sự cản trở nào.
Tuy nhiên khi người kia sắp chạm được vào quả, Hỏa Phù Linh Thụ vốn đang đứng yên đột nhiên vươn cành ra đâm tới chỗ bóng đen kia với tốc độ cực nhanh.
Ầm!
Một ngọn lửa bùng lên dữ dội, một chưởng từ bàn tay kia bị vỡ tung thành nhiều mảnh. Sau đó, một cành cây bay vụt lên và tấn công bóng đen đang lơ lửng trên bầu trời.
“Quả nhiên không đơn giản như vậy!”
Thấy vậy, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống.
“Ồ?”
Ngay khi cành cây đỏ rực như ngọn lửa kia bay qua, người mặc đồ đen thốt lên đầy kinh ngạc. Hiển nhiên người đó cũng không ngờ Hỏa Phù Linh Thụ lại có linh tính và biết phản kháng lại.
Lúc này, người mặc áo đen uốn người tránh khỏi sự công kích của cành cây, đồng thời sử dụng luồng sáng màu đen trong lòng bàn tay đánh về phía cành cây.
Cành cây bị tấn công rơi ‘bộp’ xuống đất.
Tuy nhiên hành động này đã hoàn toàn chọc giận Hỏa Phù Linh Thụ, đột nhiên thân cây rung lên dữ dội và toát ra sức mạnh ngọn lửa vô cùng mạnh mẽ. Tiếp đó, nhánh cây của Hỏa Phủ Linh Thụ lại vươn dài ra và phần bị gãy lúc nãy uốn éo như thể đang sinh ra máu thịt.
Người mặc đồ đen còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị nhánh cây của Hỏa Phù Linh Thụ quấn lấy. Ngay sau đó, thân cây bùng lên ngọn lửa. Sức mạnh từ ngọn lửa nóng bỏng giống như một con mãnh thú ăn thịt người bao phủ lấy người mặc áo đen.
“Xèo xèo xèo!”
Đột nhiên, cái lồng linh khí hộ thể của người mặc đồ đen bị ngọn lửa ăn mòn phát ra tiếng ‘xèo xèo’ liên tục. Chỉ trong phút chốc, người mặc đồ đen đã bị Hỏa Phù Linh Thụ chế ngự!
“Thật là lợi hại!”
Lâm Lăng giật mình khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Chợt hắn nheo mắt lại khi nhìn thấy người mặc đồ đen đang bị cành cây quấn lấy. Hóa ra người mặc đồ đen là một cô gái trẻ tuổi có dáng người đẹp và làn da trắng ngần. Quần áo trên người nàng là trang phục của Hắc Ám Điện Tông!