*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe vậy, Lôi Oánh Oánh vô cùng ngạc nhiên, nhất thời mắt nàng sáng lên. Nàng nghĩ ngay tới ca ca Lôi Mông đầu tiên.
Nàng biết hiện tại ca ca của nàng là đệ tử của Hỏa Vân tông. Hơn nữa từ nhỏ tới lớn, hắn vẫn luôn kế thừa tài bắn cung của tổ tiên Lôi gia, chuyên tu luyện võ học hỏa hệ. Nếu như quả của Hỏa Phù Linh Thụ này thật sự có tác dụng thần kỳ như tên thần bí trước mặt nói thì quả thực nó rất có ích đối với ca ca.
Tuy nhiên Hỏa Phù Linh Thụ này quá lợi hại, chưa nói tới chuyện muốn hái linh quả, chỉ tới gần nó thôi cũng đã rất khó rồi.
“Vị sư huynh của Phong Linh tông này, hay là chúng ta liên thủ với nhau có được không?”
Sau khi suy nghĩ, Lôi Oánh Oánh nở nụ cười ngọt ngào với Lâm Lăng: “Linh quả thuộc về ta còn Linh thụ thuộc về huynh, huynh thấy sao?”
Nghe vậy, Lâm Lăng nhướng mày cười nói: “Không thành vấn đề.”
Hắn cũng không bận tâm chút nào khi đưa Linh quả cho nghĩa muội. Hơn nữa, Lâm Lăng đoán rằng cô nhóc này muốn Hỏa Phù Linh quả là vì Lôi Mông.
“Được, vậy chúng ta cứ thỏa thuận như thế đi.”
Trông thấy Lâm Lăng sảng khoái như vậy, Lôi Oánh Oánh cảm thấy vui mừng khôn xiết, nàng lập tức đề nghị: “Đợi lát nữa ta sẽ che chắn cho huynh, còn huynh hãy nhổ tận gốc linh thụ đi.”
“Không cần, ngươi chỉ cần đứng nhìn là được.”
Lâm Lăng lắc đầu cười nhẹ, hắn không muốn nghĩa muội gặp bất cứ nguy hiểm gì trong lần đầu gặp mặt này.
Nói xong, dưới sự kinh ngạc của Lôi Oánh Oánh, hắn phi thân tới chỗ Hỏa Phù Linh Thụ.
Cảm nhận được sự nguy hiểm tới gần, Hỏa Phù Linh Thụ lại bùng lên ngọn lửa rực rỡ. Giữa đống cành lá đang run rẩy, đột nhiên có một cành cây lửa vươn dài ra bắn về phía Lâm Lăng.
“Cẩn thận!”
Lôi Oánh Oánh lên tiếng nhắc nhở.
Xoẹt!
Ánh sáng đen vụt qua, cành cây lửa bị Phệ Long Kiếm chém làm đôi. Ngay sau đó, từng đạo Ma Ảnh phân thân tách ra từ trên người Lâm Lăng và tạo thành một vòng vây quanh Hỏa Phù Linh Thụ.
Chỉ trong phút chốc, linh tính của Hỏa Phù Linh Thụ không nhận ra đâu mới là bản thể của Lâm Lăng. Cành cây lắc lư xung quanh, điên cuồng tấn công các Ma Ảnh phân thân gần nó.
Lâm Lăng vươn tay hái Hỏa Phù Linh quả xuống.
“Lấy được rồi.”
Chợt hắn vươn tay ném Hỏa Phù Linh quả tới chỗ Lôi Oánh Oánh cách đó không xa.
Thấy vậy, hai mắt Lôi Oánh Oánh sáng ngời bắt lấy linh quả, trong lòng nàng vô cùng vui mừng.mNàng không ngờ người đàn ông thần bí này lại tốt như vậy, không những không cần sự hỗ trợ của nàng mà còn tặng linh quả cho nàng. Ca ca vẫn luôn nói lòng người rất hiểm ác nên phải thật cẩn thận. Xem ra hiện tại nàng đã gặp được người tốt. Trong lòng Lôi Oánh Oánh có chút phấn khích, trong lòng nàng thầm cảm ơn Lâm Lăng một cách chân thành.
Mà lúc này, Lâm Lăng đã duỗi tay ra ôm lấy thân cây, dùng sức nâng nó lên.
Quá nặng!