Trong lần giao tranh này, rõ ràng Lâm Lăng không rơi xuống hạ phong. Dựa vào sức mạnh hình thái chiến đấu của Long Nhân, hắn miễn cưỡng ngăn cản công kích của Dị Ma sáu cánh!
Sức mạnh hiên giờ còn mạnh hơn trước đó khi bốn huynh đệ bọn họ liên thủ công kích.
Mà lần giao chiến này, xung quanh bọn họ lại tăng thêm mấy cái khe không gian. Nói cách khác, trong cuộc chiến kế tiếp, họ không chỉ phải đề phòng thế công của đối thủ, còn cần cẩn thận những cái khe không gian nọ.
Nếu không một khi bị cuốn vào khe không gian thì hậu quả khó có thể tưởng tượng.
Xẹt ——!
Mà lúc này, Dị Ma sáu cánh đã chấp thương lao đến, ánh thương tỏa ra sát khí nồng đậm quét về phía Lâm Lăng như mưa rền gió dữ.
Với nhiều ánh thương như thế, cho dù muốn tránh cũng không thể.
Trong nháy mắt, trường kiếm của Lâm Lăng quét tới, cũng đâm ra vô số bóng kiếm.
Phanh phanh phanh...!!!
Hai bóng người lập tức chiến đấu kịch liệt ở giữa không trung, tiếng chiến đấu đinh tai nhức óc hòa lẫn với từng luồng dao động năng lượng mãnh liệt truyền ra dày đặc.
Ánh sáng khắp thiên địa như bị dao động năng lượng đáng sợ kia cắn nuốt nên cũng ảm đạm đi mấy phút.
Mà ở khu vực xung quanh vòng chiến, từng cái khe không gian kinh người không ngừng tăng lên, không gian vốn kề cận hỏng mất trở nên càng vỡ nát. . Đọc 𝐭𝑟𝙪yện hay 𝐭ại — T 𝑅U𝗠T𝑅U𝑌ỆN.𝘃n —
Có mấy cái khe không gian thật lớn đang nối liền lại với nhau, diện tích vỡ ra kia đã hình thành một lỗ đen to lớn.
Trong mơ hồ, có từng sức hút không gian hỗn loạn phun trào ra từ trong đó, muốn cắn nuốt vạn vật.
Phanh ——!
Trước lỗ đen không gian, hai bóng người đan xen, một gợn sóng sức mạnh kinh người bỗng nhộn nhạo lan ra.
Sau đó Lâm Lăng và Dị Ma sáu cánh đều bị chấn động đến lùi lại hơn mười trượng ở giữa không trung rồi mới ổn định lại được.
Nhưng còn chưa kịp thở dốc thì hai bóng đen lại lập tức ầm ầm va chạm vào nhau.
Cuộc chiến của hai bên đã đạt tới mức độ không chết thì không ngừng.
Tuy tốc độ của Lâm Lăng không sánh bằng Dị Ma sáu cánh, nhưng dựa vào Thuấn Di của Kinh Kha, hắn đã nhiều lần hóa nguy thành an. Mặc dù không thể tránh bị trường thương đánh trúng, chiến giáp sắt thép cũng bị lõm xuống một phần, nhưng cũng chưa làm hắn bị thương nặng.
Mà bởi vì đang chiến đấu kịch liệt này nên họ không thể phát hiện lỗ đen không gian kia đang chậm rãi khuếch tán với tốc độ mắt thường có thể thấy được, xu thế khuếch trương kia nghiễm nhiên đã vây quanh bọn họ.
“Lão đại! Mau rời đi!!”
Thấy tình cảnh này, sắc mặt bọn Tần Vũ và Lôi Mông lập tức thay đổi, trong lòng đều dâng lên dự cảm chẳng lành, gần như trăm miệng một lời mà hô to.
Giữa không trung.