Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2696: Sư tôn, con đối phó được




Cố Hoàng Sí bước đến bên cạnh Tô Minh, đứng song song với anh. Cố Hoàng Tấn đã chết, vậy hôm nay chắc chắn sẽ xảy ra hỗn loạn. Dù ông ta không mạnh, nhưng cũng sẽ cùng đệ tự của mình đối mặt với cơn giận của nhà họ Cố!
"Giết, giết, U tổ, Lâm tổ, Lệ tổ, giết chết thằng oát đó cho tôi! A, a, a...", ngay sau đó, tiếng hét đau đớn, không tài nào tin nổi của Phương Mộng Vũ chợt xé toang bầu không khí tĩnh lặng.
Phương Mộng Vũ yêu Cố Hoàng Tấn nhiều lắm hả? Cũng không phải. Ít nhất hồi đó, bà ta với Cố Hoàng Sí mới là thật lòng yêu nhau. Về sau, bà ta gả cho Cố Hoàng Tấn cũng chỉ vì sự theo đuổi của ông ta khiến mình cảm động và nhà họ Phương ép quá. Nhưng dần dà, sau mấy trăm triệu năm gả cho ông ta, dù không có tình cảm, cũng nảy sinh tình cảm.
Huống chi, hai người còn có một đứa con trai cực kỳ tài giỏi như Cố Thần. Lại càng đừng nói đến việc, trong nhiều chuyện, Cố Hoàng Tấn đều nghe lời bà ta.
Giờ, Cố Hoàng Tấn cứ thế bỗng dưng chết trước mặt mình, Phương Mộng Vũ thật sự không tài nào chấp nhận nổi!
U tổ, Lâm tổ, Lệ tổ trong miệng bà ta chính là ba lão tổ của nhà họ Cố. Bọn họ đều là những lão quái vật trên 1 tỷ tuổi, từng trải qua rất nhiều thời đại và cũng là đòn sát thủ của nhà họ Cố.
Bình thường, họ đều bế quan, không hỏi việc đời giống như những lão tổ của gia tộc khác. Nhưng mấy triệu năm gần đây, họ lại đôi khi xuất hiện, đơn giản là vì Cố Thần quá tài giỏi, tài giỏi đến mức họ phải xuất hiện.
Hơn nữa, hồi đó, Cố Hoàng Sí bị Cố Hoàng Tấn tính kế, họ cũng bị gọi ra. Lúc ấy, thái độ của ba người đều giống Cố Vân Chu, hận không thể giơ tay đập chết Cố Hoàng Tấn. Cuối cùng, họ lại không làm thế, vì nhà họ Cố cần phải có người thừa kế.
Mấy năm gần đây, ba lão tổ cũng rất gai mắt Phương Mộng Vũ và Cố Hoàng Tấn. Nhưng lúc này, khi Cố Hoàng Tấn chết, họ vẫn không chút do dự xuất hiện! Và còn tràn ngập sát khí, nhằm thẳng vào Tô Minh.
Chưa nói đến việc là vì báo thù cho Cố Hoàng Tấn, dù ông ta có chết cũng chưa hết tội, nhưng vẫn còn Cố Thần. Có anh ta thì họ phải tỏ thái độ và báo thù cho Cố Hoàng Tấn.
"Ba Hồng Thiên à?", Tô Minh thong dong ngẩng đầu nhìn về phía ba lão tổ.
Ba người này đều rất già, cả người tràn ngập khí tức suy yếu đầy tang thương, thậm chí tử khí trên người còn nhiều hơn cả cơn giận của họ. Song, họ đều là Hồng Thiên chân chính, mà còn là Hồng Thiên tầng năm.
Cảnh giới ấy cũng không thấp, phải biết rằng, dù là đại trưởng lão ở tổng viện của học viện Kỷ Nguyên cũng không phải là Hồng Thiên tầng năm. Có lẽ Thái thượng trưởng lão và viện trưởng kỳ trước là Mạc Châm Sơn còn có thể đạt tới Hồng Thiên tầng năm, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Cả thành Kỷ Nguyên, có thể đứng ra nói mình là Hồng Thiên tầng năm, hay cao hơn nữa cũng chỉ khoảng mười người. Đây đã coi như là sức chiến đấu mạnh nhất của cả tòa thành.
Ba ông lão đó vừa xuất hiện, còn chưa ra tay, chỉ có khí tức là nhằm vào Tô Minh đã trực tiếp phong ấn không gian! Khóa chặt một mảng hư không, khiến tất cả mọi pháp nguyên và pháp tắc trong vòng trăm ngàn mét biến mất, cực kỳ khủng bố.
"Sư tôn, con đối phó được, người yên tâm, con có thể giải quyết một cách dễ dàng", Tô Minh nói với Cố Hoàng Sí đứng cạnh. Sư tôn có ý tốt, muốn đối mặt mọi thứ với mình, nhưng sự thật là đối thủ quá mạnh, nếu người ra tay, chắc chắn sẽ chẳng có ích gì, mà còn vướng tay anh.
Cố Hoàng Sí gật đầu, không có cậy mạnh. Ông ta không thể gây trở ngại cho đệ tự của mình được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.