*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ha ha… Tôi nghĩ, tôi đã là kẻ thù của nhà họ Hồng và Chân Diễn Tông ở Huyền Linh Sơn, vậy thì thêm một Cửu Hư Tông cũng không vấn đề gì chứ?”, Tô Minh cười nói.
Lúc này, Công Tôn Thần trầm ngâm không lên tiếng.
Tô Minh nói đúng! Giả sử một người nợ 10 tỷ, thêm 5 tỷ, tổng cộng là 15 tỷ thì có làm sao?
Hắn thấy sợ, sợ Tô Minh sẽ đuổi cùng giết tận.
Thực lực mà tối nay Tô Minh triển khai đúng là có thể giết được cả nhà Công Tôn. Kể cả nhà Công Tôn huy động viện võ đạo và được kết quả tốt nhất và thật sự giết được Tô Minh thì cuối cùng nhà Công Tôn cũng bị diệt.
Trước tối nay, Công Tôn Hạ cảm thấy Tô Minh có mạnh đến đâu thì cũng không thể một mình giết chết được cả nhà Công Tôn đã kế thừa trăm năm. Nhưng sau tối nay ông ta mới nhìn rõ hiện thực.
“Nếu cậu chủ Tô đã cần thì… Thì nhà Công Tôn sẽ cho cậu mượn”, Công Tôn Hạ hít một hơi thật sâu, nói.
Việc nhỏ không nhịn ắt hỏng việc lớn.
Tất cả chỉ có thể đợi đến khi diễn ra buổi giao lưu viện võ đạo của 8 gia tộc thôi, à không, phải là 7 gia tộc chứ.
Đồng thời lúc này, Cơ Thương Hải cũng lên tiếng, nói: “Cậu chủ Tô! Nhà họ Cơ có hai tinh thạch hung thú rất lớn, để ở nhà họ Cơ cũng không làm gì, chúng tôi có thể cho cậu chủ Tô mượn”.
“Nhà họ Ngụy chúng tôi có một tinh thạch hung thú cũng có thể cho cậu chủ Tô mượn”, Ngụy Chấn Phong cũng nói.
Cơ Thương Hải và Ngụy Chấn Phong đều bị dọa chết khiếp. Coi như ‘của đi thay người’ vậy, ai bảo tối nay họ muốn đến xem kịch hay chứ? Không ngờ lại bị Tô Minh bắt thóp.
“Vậy thì cảm ơn các vị”, Tô Minh cười, nói. Tối nay thu hoạch quả không nhỏ.
Ở bên kia, đám con cháu nhà họ Lạc như Lạc Hằng, Lạc Minh Thành và Chương Hân Hoa đều sắc mặt tái nhợt, đặc biệt là Lạc Hằng.
“Thu Thủy! Anh cầu xin em một chuyện được không?”, Lạc Phong nhỏ giọng nói.
“Chuyện gì thế anh?”
“Anh muốn làm anh vợ của cậu ta”, Lạc Phong nhìn Tô Minh, trong ánh mắt là sự sùng bái đến cực độ.