Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 474: Ông vui tính quá!




“Ông có gì căn dặn?”, Cơ Khâm nói. Hắn ta có thể cảm nhận được sự khủng khiếp của đối phương. Hơi thở quá mạnh như nói lên thực lực của ông ta nên lúc này Cơ Khâm cung kính khom người nói.
“Tôi cũng đang muốn Tô Minh chết”, ông lão nói thẳng vào vấn đề, ngữ khí không hề biến đổi nhưng trong đôi mắt già nua toát lên vẻ lạnh lùng thấu xương.
Ông lão này là ai? Chính là Phong Bất Hủ.
Hồi còn trẻ Phong Bất Hủ đã mất con trai, chỉ còn lại cháu trai. Ông ta rất trông chờ vào đứa cháu Phong Minh của mình. Mấy năm nay ông ta cũng bỏ biết bao công sức và mồ hôi nước mắt.
Phong Minh chết, Phong Bất Hủ suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
Mấy ngày nay, ông ta dùng đủ mọi thủ đoạn để tìm nguyên nhân cháu trai chết, cuối cùng cũng tìm ra được.
Nhưng vừa mới điều tra được thì mới biết Tô Minh trấn áp cả Phiêu Diểu Tông ở núi Phiêu Diểu, giết cả thái thượng trưởng lão của Phiêu Diểu Tông, cả tông chủ Chân Diễn Tông và gia chủ nhà họ Hồng.
Thậm chí ông ta còn mơ hồ biết được, cường giả ở thượng giới Thủ Hộ Sơn đều xuất hiện cả mà cũng không giải quyết được Tô Minh.
Tin này đúng là khiến người ta tuyệt vọng.
Đấu giá Tứ Đỉnh mặc dù mạnh nhưng cũng tầm tầm Phiêu Diểu Tông. Còn nhà họ Phong thì không bằng Phiêu Diểu Tông, vì vậy Phong Bất Hủ căn bản không có thực lực, càng không dám trực tiếp đến tìm Tô Minh báo thù.
Lẽ nào phải từ bỏ việc báo thù? Ông ta không cam tâm, vì vậy đã có một chủ ý khác.
“Tôi muốn hợp tác cùng các người giết chết Tô Minh”, Phong Bất Hủ nói thẳng.
Nhưng Cơ Khâm lại lắc đầu, cười khổ nói: “Ông nói đùa rồi, thực lực của nhà họ Cơ, nhà Công Tôn và nhà họ Ngụy cộng lại cũng không bằng một ngón tay út của Tô Minh, cách biệt quá lớn. Xin thứ cho tôi nói thẳng, thực lực của ông có mạnh đến nỗi nào thì cũng không phải là đối thủ của Tô Minh đâu. Hắn hiện giờ đã là vô địch rồi, ngay cả tông chủ, thái thượng trưởng lão của Phiêu Diểu Tông; tông chủ của Chân Diễn Tông và gia chủ nhà họ Hồng liên thủ lại mà đều chết trong tay hắn”.
“Đúng thế! Tôi thật sự không phải là đối thủ của hắn. Nhưng các người lại khác”, ông lão nói.
Chuyện này…
Đám người Cơ Khâm và Cơ Thương Hải rất muốn chửi tục. Đây chẳng phải là chế giễu họ sao?
Ông bịt mặt và không cho chúng tôi biết thân phận, đến ông còn không phải là đối thủ của Tô Minh thì đám chúng tôi có là gì?
“Ông vui tính quá!”, Cơ Khâm cười khổ, nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.