“Ha ha ha”.
Trương Hắc hổ cười to, tiếng cười vang vọng trong đại sảnh khách sạn, khẽ giễu cợt: “Diệp Bắc Minh, cậu nghĩ cậu là ai, chuyện nhỏ thế này, vua Giang Nam bận rộn như thế có thời gian quan tâm sao?”
“Mạng của ba người nhà họ Diệp tôi là chuyện nhỏ à?”, Diệp Bắc Minh tỏ vẻ thất vọng, một cơn giận dâng lên tới đỉnh đầu.
“Ha”.
Trương Hắc Hổ tỏ vẻ coi thường, coi mạng người như cỏ rác: “Cậu nghĩ nó là chuyện lớn à?”
“Ha ha ha ha ha!”
Nghe thấy câu này, Diệp Bắc Minh giận quá hoá cười, trong mắt những người có chút quyền lực này, người nhà mà anh quan tâm lại chẳng là gì đáng để tâm.
“Nếu đã thế thì hôm nay, những kẻ quyền quý như các người hãy chôn theo ba mẹ và anh cả của tôi đi!”
“Đúng là trò hề, bắt cậu ta lại!”
Trương Hắc Hổ lạnh lùng ra lệnh.
“Bịch bịch…”, Mười Hắc Hổ Vệ đi về phía Diệp Bắc Minh, hơn hai nghìn chín trăm người còn lại thì đứng im không di chuyển.
Đối phó với một Diệp Bắc Minh, mười Hắc Hổ Vệ chắc chắn đủ rồi.
Phải biết rằng, mười Hắc Hổ Vệ này đều là võ giả cấp Hoàng!
Tuy võ giả cấp Hoàng có thực lực thấp nhất, nhưng cũng là võ giả.
“Ầm! Bịch! Bốp!”
Diệp Bắc Minh tựa như gió lốc, chỉ vừa mới ra tay, mười Hắc Hổ Vệ còn chưa đến gần anh đã ngã lăn quay ra đất, bị đánh tan tác.
“Hửm?”
Ánh mắt Trương Hắc Hổ trở nên sâu thẳm.
Thấy cảnh này, Triệu Nhị Thần biết tình hình không ổn, vội nói: “Anh Hắc Hổ, tôi xin nhắc nhở một câu, Thống lĩnh Thẩm Ngạo vừa bị cậu ta tát chết, khi nãy cậu ta còn đỡ đạn bằng tay không nữa”.
“Gì cơ?”
Trương Hắc Hổ kinh ngạc, tỏ vẻ khó tin.
Thẩm Ngạo là võ giả cấp Địa, thống lĩnh của một trăm nghìn cấm quân, lại bị Diệp Bắc Minh tát chết?
Con mẹ nó, sao anh không nói sớm hả!!!
Ông ta nhìn theo hướng Triệu Nhị Thần chỉ, quả nhiên thấy Thẩm Ngạo đang nằm dưới đất, não văng tung toé.
‘Chết tiệt! Đỡ đạn bằng tay không, thế chẳng phải là giải phóng nội kình, chỉ võ giả cấp Tông Sư mới có thể làm được sao?’, Trương Hắc Hổ ngạc nhiên nghĩ: ‘Không thể nào, cậu ta mới bao nhiêu tuổi, năm năm trước mười tám tuổi, năm năm sau cùng lắm chỉ mới hai mươi ba tuổi, võ giả Tông Sư hai mươi ba tuổi? Khó tin quá!’
“Bắt cậu ta lại cho tôi!”
Trương Hắc Hổ lạnh lùng ra lệnh.
Chỉ cần không phải võ giả cấp Tông Sư, ba nghìn Hắc Hổ Vệ vẫn có thể trấn áp cậu ta.
“Cộp cộp”, các Hắc Hổ Vệ luôn được huấn luyện nghiêm chỉnh, lập tức tạo đội hình tấn công trong đại sảnh khách sạn, vô số bàn rượu và khách khứa bị tông bay ra ngoài, đại sảnh của khách sạn lập tức biến thành chiến trường.