Điều khủng bố nhất chính là đầu của bọn họ đều đã biến mất, tất cả đều rơi trên mặt đất.
Đôi mắt mở to trừng trừng!
Trong lúc người đàn ông đầu trọc quay đầu lại, bốn Võ Đế sơ kỳ đã bị người trẻ tuổi thần bí này giết trong nháy mắt ư?
“Thật nhanh… Sao có thể, cậu là ai?”
Người đàn ông đầu trọc mở miệng theo bản năng.
“A!”
Giây tiếp theo.
Hắn ta sợ hãi ôm lấy cổ mình, máu tươi trào ra từ miệng và cổ họng.
Trên cổ hắn ta xuất hiện một vết máu!
Cả cái đầu trượt một cái, rơi bịch xuống đất.
Cho đến khi chết, trên mặt người đàn ông đầu trọc vẫn còn sót lại vẻ khó hiểu, không biết người kia đã chém đầu mình từ bao giờ?
Sau khi sáu người chết.
Giọng nói kinh ngạc của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến: “Nhóc con, thực lực của cậu tiến bộ nhanh đến mức khiến cả tôi cũng có chút sợ hãi đấy!”
“Loại thiên phú này có thể được xếp vào top 50 ký chủ các đời của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!”
Diệp Bắc Minh rất không vừa lòng với top 50.
Nhưng mà.
Sau khi nội lực chuyển hóa thành chân nguyên, tốc độ, lực lượng, lực công kích của anh quả thật đã thay đổi!
Quả thật rất khủng bố!
Nếu anh chỉ là Võ Tôn bình thường, làm như thế nào cũng không thể giết được bốn Võ Đế.
Nhận thấy được Diệp Bắc Minh bất mãn.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm túc nói: “Nhóc con, cậu đừng bất mãn!”
“Cậu có biết top 50 ký chủ các đời của tháp Càn Khôn Trấn Ngục là khái niệm gì không?”
“Ít nhất cũng là đứng đầu thế giới!”
Nửa ngày sau, Diệp Bắc Minh trở lại Vạn Bảo Lâu.
Mọi người thấy anh trở về thì vô cùng mừng rỡ.
“Thiếu chủ!”
“Chủ nhân!”
“Bắc Minh!”
Tất cả mọi người đều lao tới, vây xung quanh anh giống như giây phút anh trở về.
Anh vẫn còn người đáng để tin tưởng.
Ngoài thất sư tỷ ra thì mấy người Hạ Nhược Tuyết, Hầu Tử, Lăng Thi Âm, Vạn Lăng Phong, Lâm Thương Hải, Trần Lê Y, Đường Thiên Ngạo đều ở đây.
“Chủ nhân, thực lực của cậu lại tăng lên rồi?”
Mọi người đều vô cùng khiếp sợ.
Lúc Diệp Bắc Minh rời đi rõ ràng mới là cảnh giới Võ Hoàng!