Mộc Tuyết Tình trả lời: “Nhưng mà tôi đã thấy một người đàn ông tên là Diệp Bắc Phong, anh ta tự xưng là sát thần”.
“Anh ta đã làm một chuyện kinh thiên động địa ở bên ngoài!”
“Hả?”
Nghe được ba chữ Diệp Bắc Phong.
Chu Nhược Giai lập tức biết đây là Diệp Bắc Minh!
Cô lập tức hỏi: “Chuyện lớn gì?”
Mộc Tuyết Tình nhìn Chu Nhược Giai một cái thật sâu: “Diệp Bắc Phong đã giết thái tử của đế quốc Thanh Long!”
“Cái gì?”
Thân thể mềm mại của Chu Nhược Giai chấn động: “Thái tử đế quốc Thanh Long bị anh Bắc Minh giết?”
“Trời đất ơi!”
Cô há to cái miệng nhỏ nhắn, có vẻ ngây thơ đáng yêu.
Chu Nhược Giai vô cùng xinh đẹp.
Khí chất của người tu võ vốn đã vượt xa người thường.
Trên người Chu Nhược Giai lại còn có thêm một vẻ đẹp siêu nhiên!
Cho dù là dáng vẻ kinh ngạc của cô ấy cũng vô cùng xinh đẹp.
Mộc Tuyết Tình có chút ghen tị: “Nhược Dư, tôi nói là Diệp Bắc Phong, không phải Diệp Bắc Minh”.
“Cô nghe nhầm rồi!”
Cô gái nhẹ nhàng lắc đầu.
Chu Nhược Giai lập tức nói: “Tôi không nghe nhầm, Diệp Bắc Phong chính là Diệp Bắc Minh!”
“Anh Bắc Phong là anh trai của anh Bắc Minh, nhưng mà bây giờ anh Bắc Phong đã qua đời”.
“Chắc chắn là anh Bắc Minh có lí do nào đó mới dùng tên của anh Bắc Phong!”
Mộc Tuyết Tình chấn động.
Sắc mặt biến đổi!
Trên mặt cô ta toàn là vẻ không dám tin: “Diệp Bắc Phong chính là Diệp Bắc Minh mà cô nói?”
“Không có khả năng!”
Mộc Tuyết Tình lập tức đứng lên.
“Phù phù phù!”
Cô ta hô hấp dồn dập.
Trái tim kinh hoàng không ngừng đập thình thịch!
Vẻ mặt khiếp sợ nhìn Chu Nhược Giai: “Nhược Dư, cô đang nói đùa sao?”
“Sát thần Diệp Bắc Phong mạnh mẽ chém chết thái tử của đế quốc Thanh Long trước mặt hơn trăm ngàn người!”
“Hơn nữa, mấy ngàn binh sĩ của đế quốc Thanh Long cũng bị một mình anh ta loại bỏ!”
“Tên tuổi của sát thần đã sớm truyền khắp Côn Luân Hư rồi!”
“Cô nói với tôi là Diệp Bắc Minh 23 tuổi, lại là người của giới phàm tục”.
“Tuy Diệp Bắc Phong nhìn qua cũng rất trẻ tuổi, nhưng sao Diệp Bắc Minh có thể là sát thần Diệp Bắc Phong được?”