“Chết đi cho tao!”
Một thanh bảo kiếm màu máu xuất hiện trong tay người này, bùng phát ra kiếm khí băng lạnh, khóa chặt cổ họng của Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh không hề giảm tốc độ, lao đến đập về phía kiếm khí!
Đúng thế!
Anh muốn trực tiếp dùng thân thể chống lại uy lực của đường kiếm này!
Ông lão nhìn thấy cảnh này, tức đến phùng mang trợn mắt: “Vãi! Mày tưởng lão phu dễ bắt nạt lắm hả?”
“Đây là vũ khí phụ ma cấp bảy, có thể sánh được với một đòn của võ thần đỉnh phong!”
“Mẹ kiếp, mày đi chết đi!”
“Nhớ kỹ tên của tao, người giết mày, Thẩm Hảo Thiên!”
Ầm!
Bảo kiếm màu máu đột nhiên lóe sáng hào quang ngút trời!
Sức mạnh trong ma thú tinh hạch cấp bảy, lập tức bùng phát ra.
Giết về phía Diệp Bắc Minh!
Phập!
Kiếm khí điên cuồng đập lên người Diệp Bắc Minh, một cảnh quỷ dị xuất hiện.
Khoảnh khắc kiếm khí và sát khí tiếp xúc với nhau, lại liền triệt tiêu lẫn nhau!
“Làm sao có thể… Mày là quái vật gì…”
Thẩm Hạo Thiên ngẩn người.
Cơ thể già nua của ông ta cứng đờ tại chỗ!
Giống như bị người ta thi triển định thân pháp chú vậy.
Đôi mắt trừng to, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh giết đến!
Hoàn toàn ngẩn người!
Trong đầu ông ta chỉ có một ý nghĩ: ‘Kẻ này đúng là sát thần, cho mình thêm một cơ hội, hôm nay có chết thì mình cũng không đến!’
Diệp Bắc Minh đáp đến trước người Thẩm Hạo Thiên.
Đập một chưởng lên đầu ông ta!
Phập!
Cơ thể của Thẩm Hạo Thiên bị đập lún xuống đất, máu thịt lẫn lộn, trực tiếp bỏ mạng tại chỗ!
Anh chuyển ánh mắt nhìn sang người cuối cùng!
“A…”
Ông lão cuối cùng nhìn thẳng vào đôi mắt của Diệp Bắc Minh, tâm trạng suy sụp.
Ông ta sợ hãi đến mức còn không có ý muốn bỏ chạy, trái tim ngừng đập, đầu óc vang lên ù ù!
Diệp Bắc Minh mau chóng xông đến!
Liền sau đó.
Hai chân của ông lão mềm nhũn, lập tức phun ra một vũng chất lỏng, thụp quỳ xuống đất: “Sát thần đại nhân, thuộc hạ Hàn Bát Chỉ, tình nguyện trở thành nô bộc của sát thần đại nhân!”