“Được!”
Mọi người không nhịn được ủng hộ.
Đám người Bạch Kiều Sở khinh thường cười: “Coi như không tồi, có tư cách làm người chăn ngựa của chúng tôi”.
Đi lên mười sáu bậc thang mới có tư cách làm một người chăn ngựa sao?
Trong lòng mọi người vô cùng tuyệt vọng!
Kế tiếp.
Những người khác đều lần lượt đi lên bậc thang.
Có rất nhiều người tu võ tư chất bình thường chỉ kiên trì tới bậc thứ 3, thứ 4, thứ 5.
Cả người nứt ra, gân cốt đứt từng khúc!
Bọn họ không ngừng kêu thảm thiết, máu tươi chảy ròng ròng!
Cuối cùng mọi người đã biết vì sao những bậc thang cấp thấp có màu đen, trên cấp mười là màu trắng rồi.
Đây là do máu tươi của vô số người tu võ đọng lại, hóa thành bậc thang màu đen!
Mục Thừa cắn răng đi đến bậc 17!
Tống Điệp Y chỉ đến bậc 14!
Mộc Tuyết Tình rất nghịch thiên, không ngờ lại đi đến bậc thứ 29!
Chỉ thiếu một bước nữa thôi là có thể đến bậc 30!
Trước mắt Bạch Kiều Sở sáng ngời: “Tôi tên là Bạch Kiều Sở, cô có bằng lòng gia nhập nhà họ Bạch không?”
Mộc Tuyết Tình này rất được!
Dáng người đầy đặn, đường cong hình chữ S, vô cùng sinh động.
Lại còn có thiên phú tu võ không tồi.
Nếu có thể thu cô ta làm người phụ nữ của mình, chắc chắn sẽ rất tuyệt.
Mộc Tuyết Tình đi xuống, đổ mồ hôi đầm đìa, tái nhợt cười: “Bạch công tử, tôi còn không biết các thế lực lớn trong đất tổ phân chia như thế nào, cho nên vẫn để tôi hiểu rõ rồi nói sau”.
Sắc mặt Bạch Kiều Sở trầm xuống: “Cô có ý gì, xem thường nhà họ Bạch?”
Khí tức của Võ Thần trung kỳ trực tiếp nghiền áp lại!
A!
Sắc mặt Mộc Tuyết Tình trắng bệch, không ngừng lui về phía sau.
Khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi!
Cô ta vẫn cắn răng: “Bạch công tử, nhiều người đang nhìn đấy”.
Bạch Kiều Sở quay đầu lại, nhìn thấy vô số ánh mắt trách móc!
Hắn hung ác liếc Mộc Tuyết Tình một cái: “Ha ha, cô giỏi lắm, bản công tử nhớ kỹ cô”.
“Sau khi cô tiến vào đất tổ, bản công tử sẽ có thời gian ôn chuyện với cô!”
Hắn ta đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “ôn chuyện”.
Mộc Tuyết Tình cắn môi, yên lặng lùi sang một bên.
Tiếp theo là Văn Nhân Mộc Nguyệt, trực tiếp đi lên bậc 46!