Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1548:




Diệp Bắc Minh vô cùng kích động: “Sát sư phụ, con nhớ người muốn chết!”
Ầm!
Lôi ảnh thật mạnh!
Trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Vua tàn sát, kích động bắt lấy hai tay Vua tàn sát: “Sát sư phụ, sắp nửa năm không được gặp, con ở bên ngoài vô cùng vất vả!”
“Có cái gì… đan dược, bảo bối linh tinh gì không?”
“Mau lấy ra đây!”
“Đồ nhi ở bên ngoài bị người ta bắt nạt đến chết, con muốn báo thù!”
Vua tàn sát co rúm khóe miệng: “Thằng nhóc thối, vừa thấy mặt đã đòi nợ sao? Ta thiếu nợ con hay sao?”
“Mọi hành động của con, ta đã nhìn thấy hết rồi!”
“Tên nhóc con đã đi đến hết đạo tàn sát, ở thế giới bên ngoài muốn làm gì thì làm, ai còn dám bắt nạt con nữa?”
“Con không bắt nạt người khác đã là tốt lắm rồi!”
Diệp Bắc Minh có chút xấu hổ: “Khụ khụ, Sát sư phụ, làm gì có chuyện đó”.
“Người xem bây giờ tu vi của con mới là Võ Tôn trung kỳ, các sư tỷ đều là Thiên Tiên đi?”
“Bây giờ con đang rất cần đột phá, cần rất nhiều tài nguyên tu luyện”.
“Hay là thế này đi, người đưa tiểu kim khố cho con xem, con đảm bảo chỉ chọn một vài thứ thôi!”
Diệp Bắc Minh nghiêm túc nói.
Vua tàn sát không ngừng lắc đầu: “Nhóc con, ta sợ con rồi đấy”.
“Lần trước ta cho con vào tiểu kim khố chọn một ít bảo bối, suýt chút nữa con đã cuỗm hết của ta!”
“Bây giờ, cho dù thế nào ta cũng không thể tin tưởng con được nữa!”
Vua tàn sát tung hoành vô địch ở bên ngoài.
Bây giờ lại lui về phía sau vài bước theo bản năng!
Vô cùng sợ sệt!
“Phì!”
Khương Tử Cơ và Đạm Đài Yêu Yêu che miệng cười trộm.
Trong thiên hạ này, trừ Diệp Bắc Minh ra, sợ là sẽ không ai có thể làm Vua tàn sát lui về phía sau như thế.
“Ha ha ha!”
“Sát sư phụ cũng có ngày phải sợ hãi!”
“Hừ, đối xử với chúng ta tệ như vậy, lại coi tiểu sư đệ thành bảo bối!”
“Tiểu sư đệ mau đi cướp sạch tiểu kim khố của Sát sư phụ đi, lần trước chị còn thấy ông ấy tìm được một dược liệu 5000 năm đấy”.
Nghe được hai vị sư tỷ nói vậy, ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng ngời: “Vậy sau? Sát sư phụ, cơ thể con có chút không thoải mái”.
“Đang rất cần một dược liệu 5000 năm mới có thể chữa khỏi!”
Vua tàn sát thở dài một tiếng: “Được rồi, sợ con rồi”.
“Cho con!”
Ông ta vung tay lên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.