Đại trưởng lão tỏ vẻ mặt kính sợ: “Số đan dược này xuất ra từ một nơi tên là Vạn Bảo Lâu, mà chủ nhân của Vạn Bảo Lâu đó tên là Diệp Bắc Minh!”
Đan Hoàng thản nhiên nói: “Sát thần Diệp Bắc Minh, tuy tôi ở nơi thâm sâu, nhưng cũng không đến nỗi không biết chuyện bên ngoài!”
“Sát thần này, dạo này lại ngạo mạn rồi”.
“Số đan dược này chắc chắn không phải là đồ của hắn, phía sau hắn còn có người khác!”
Đại trưởng lão cũng gật đầu cho là đúng: “Đan Hoàng, ông nghĩ sao?”
Đan Hoàng cau mày.
Suy nghĩ một lát!
Cuối cùng, lắc đầu: “Tôi không thể đánh giá, tất cả phải đợi sau khi gặp kẻ này và nhìn thấy đan dược rồi tính!”
…
Không chỉ là Long Đường, các thế lực ở tổ địa khác.
Cũng đều cùng một suy nghĩ!
Thang Long Môn đã bị hủy, kết giới của tổ địa cũng biến mất.
Lần này.
Các thế lực và gia tộc lớn trong tổ địa gần như đều xuất quân!
“Bất kể có chuyện gì, ba ngày sau, tập trung ở thành Côn Luân cho tôi!”
“Nếu thực sự bán đấu giá những đan dược thần phẩm, thậm chí là thánh phẩm, không tiếc mọi giá phải có được!”
Một số thế lực và gia tộc, thậm chí còn hạ lệnh quyết tử.
Côn Luân Hư.
Thế lực hạng hai như Huyền Lôi Cốc, Thiên Kiếm Tông, Phạn Âm Cốc, cung Hạo Miểu, cung Xã Tắc, Lưu Ly Tông, học viện Thiên Thần.
Thế lực hàng đầu như cung Tuyết Thần và điện kỵ sĩ Thánh Long, cũng không ngồi yên!
Đều chạy đến thành Côn Luân.
Mới ngày đầu tiên, thành Côn Luân đã đông người hỗn loạn!
Một lúc xuất hiện thêm mấy trăm ngàn võ giả.
…
Thương hội nhà họ Ngô.
Cánh cửa đóng chặt.
Vô số người tu võ chạy đến, nhưng thương hội nhà họ Ngô căn bản không dám mở cửa!
Trước cửa sổ một tầng trong lầu cao của nhà họ Ngô.
Ngô Tố Hải nhìn đường đi đông nghìn nghịt người, sợ đến mức cả người run rẩy: “Con gái, con cảm thấy chuyện này có thể thực hiện được không?”
“Mười ngàn viên đan dược thiên phẩm!”
“1000 viên đan dược tuyệt phẩm!”
“100 viên đan dược thánh phẩm!”
“Quả thực là nằm mơ giữa ban ngày, nếu như cậu Diệp không lấy ra nổi nhiều đan dược như vậy…”
“Đám người tu võ đó sẽ xé xác nhà họ Ngô chúng ta ra mất!”