Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy người có thể khiến hai đứa con gái của mình vui vẻ như thế!
Lôi Bằng kích động đứng lên: “Là giọng nói của anh Sát Thần, tuyệt đối là anh Sát Thần!”
Huyền Lôi Cốc, Thiên Kiếm Tông, Phạn Âm Cốc.
Cung Hạo Miểu, cung Xã Tắc, Lưu Ly Tông, học viện Thiên Thần!
Còn có điện kỵ sĩ Thánh Long, Tuyết Thần cung, Long Đường và vô số thế lực khác thi nhau ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời!
Bởi vì.
Giọng nói này truyền đến từ trên cao!
Chỉ trong chốc lát.
Con ngươi của tất cả mọi người đều kịch liệt co rút!
Chỉ thấy một người đàn ông trẻ tuổi từ trên trời giáng xuống.
Ở phía sau anh có một thị nữ đi theo, chính là Trần Lê Y!
“A? Sao dáng vẻ lại khác rồi?”
“Chẳng lẽ đây mới là khuôn mặt thật của cậu ấy!”
Rất nhiều người đều hiểu ra.
“Thiếu chủ!”
“Chủ nhân!”
“Ngài tới rồi!”
Đám người Lăng Thi Âm, Ngô Khinh Diên, Đường Thiên Ngạo vô cùng kích động.
Lâm Thương Hải phun ra một ngụm máu tươi: “Thiếu chủ, tôi vô dụng…”
Vạn Lăng Phong cười ha ha: “Lăng Phong tham kiến chủ nhân!”
Lý Thiên Quân đứng chắp tay, chân đạp lên đầu Vạn Lăng Phong!
Vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo!
Hắn ta nghiêng người liếc xéo Diệp Bắc Minh: “Cậu chính là Diệp Bắc Minh?”
Ầm!
Lôi ảnh trùng trùng!
Diệp Bắc Minh giống như một bóng ma, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trước người Lý Thiên Quân.
Đưa tay bắt lấy bả vai hắn ta!
“Cái gì? Cậu dám ra tay với tôi?”
Con ngươi của Lý Thiên Quân co lại.
Ra tay theo bản năng!
Nhưng tốc độ của hắn ta căn bản không nhanh bằng tốc độ của Diệp Bắc Minh, còn chưa ra tay đã kêu thảm một tiếng.
Một tiếng “răng rắc” vang lên!
Bả vai hắn ta nổ tung, máu me đầm đìa!
“A!”
Lý Thiên Quân phát ra một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, trực tiếp nằm rạp trên mặt đất!