Đột nhiên!
Mắt đẹp trầm xuống: “Hừ, anh đến rồi thì làm gì được tôi?”
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.
Diệp Bắc Minh bước vào cửa nhà họ Dịch, nói ngay trước mặt tất cả mọi người: “Một trăm triệu khối nguyên đã hẹn xong, hôm nay cô không chuẩn bị cho tôi?”
Soạt!
Ánh mắt tập trung vào Diệp Bắc Minh!
Mọi người ngây ra.
“Vậy là đến đòi nợ?”
“Hôm nay là ngày gì chứ, mừng thọ một ngàn năm trăm tuổi của lão tổ nhà họ Dịch đó!”
“Sao hôm nay hắn lại đến đây?”
“Đúng là không hiểu chuyện!”
Rất nhiều võ giả thế lực lớn nhướng mày.
Dịch Tư Dao khẽ mỉm cười: “Anh Diệp, tôi biết anh rất gấp, nhưng anh đừng vội thế!”
Thái độ Diệp Bắc Minh kiên quyết: “Đây là giao hẹn của chúng ta, đưa một trăm năm mươi triệu khối nguyên ra đây, tôi lập tức đi ngay!”
Dịch Tư Dao cau mày.
Vừa muốn nói.
Đột nhiên.
Chàng thanh niên ở bên cạnh đi ra từ trong đám người, mỉm cười nhìn Diệp Bắc Minh: “Anh chính sát thần Diệp Bắc Minh?”
“Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Giang Thần, là đệ tử của Đại trưởng lão Long Đường!”
“Dù nhà họ Dịch nợ anh một trăm năm mươi triệu khối nguyên, nhưng hôm nay là đại thọ 1500 tuổi của lão tổ nhà họ Dịch!”
“Mọi người đều là tới chúc thọ!”
“Hôm nay anh đến nhà họ Dịch đòi nợ, có phải hơi quá đáng không?”
Diệp Bắc Minh lập tức coi thường Giang Thần.
Nhàn nhạt nhìn Dịch Tư Dao, phun ra hai chữ lạnh băng: “Lấy nguyên!”
Khuôn mặt Giang Thần nín nhịn đến đỏ bừng.
Ngượng chết!
Hận không tìm được cái lỗ để chui vào!
Mẹ kiếp!!!
Hắn vốn muốn làm bộ, nói nhiều như vậy.
Người ta lại trực tiếp coi thường hắn?
Giang Thần có chút tức giận, quát lạnh: “Nhóc con, tao đang nói chuyện với mày đấy, có nghe thấy không?!!!”
Một luồng khí cực mạch bộc phát từ trong cơ thể hắn!
Mang theo ý tứ uy hiếp!
Con ngươi Diệp Bắc Minh lạnh băng: “Om sòm!”