Diệp Bắc Minh nhàn nhạt hỏi: “Thoải mái không?”
“Mày…!!!”
Tô Hiên toàn thân run rẩy, con ngươi điên cuồng co lại.
Chém đứt tứ chi mình, còn hỏi mình thoải mái không?
Người trước mặt nhất định chính là ma quỷ!
Diệp Bắc Minh cười gian ác: “Hình như mày khá là thoải mái!”
Một cước đạp vào bụng Tô Hiên!
Bùm!
Bụng hắn nổ tung, đan điền vỡ vụn!
Tô Hiên gào thét như chó điên: “Đan điền của tao, mẹ kiếp!!!”
“Diệp Bắc Minh, con mẹ nó mày phế đan điền của tao?”
Lại một cước đạp tới!
Một tiếng ‘răng rắc’ giòn dã.
Khuôn mặt anh tuấn của Tô Hiên hoàn toàn bị phế, răng và cằm vỡ vụn tại chỗ.
Đau đến mức không muốn sống!
Hắn hoảng sợ ngẩng đầu lên, đối mặt với đôi mắt lạnh băng vô tình kia của Diệp Bắc Minh: “Tao nhớ mày rất thích sưu hồn đúng chứ?”
“Vừa hay tao có chút hứng thú với Huyết Vân Tông!” . truyện ngôn tình
Sưu hồn?
Con ngươi của Tô Hiên điên cuồng co lại, sợ hãi nằm trên đất, giống như con sâu lùi về phía sau.
Trong miệng phát ra tiếng hu hu hu cầu xin tha thứ!
Vù!
Trong con ngươi của Diệp Bắc Minh bộc phát ra một đường tia máu, xuyên vào đầu Tô Hiên.
“Huyết Vân Tông, biên giới hoàng triều Đại Chu?”
“Tô Hiên, 66 tuổi, con trai nhỏ của phó tông chủ?”
“Trên Tiên Thiên đã tu luyện đến cảnh giới ‘Đồng Bì’?”
“Đồng Bì?”
Diệp Bắc Minh trong lòng khẽ nhúc nhích.
“Sau Võ Thần chính là Cao Võ!”
“Cảnh giới thứ nhất của Cao Võ: Tiên Thiên!”
“Trên Tiên Thiên chia làm năm cảnh giới nhỏ: ‘Đoàn Tang’, ‘Tôi Cốt’, ‘Đồng Bì’, ‘Đoàn Huyết’, ‘Hóa Cân’!”
“Tôi luyện cơ thể con người đến mức cao tận cùng, lục phủ ngũ tạng hợp nhất, có thể tiến vào cảnh giới kế tiếp!”
“Cảnh giới Hợp Nhất!”
Đây là lần đầu tiên Diệp Bắc Minh hiểu về phân chia cảnh giới trên Tiên Thiên.
Tiên Thiên, trên Tiên Thiên, Hợp Nhất!
Tô Hiên là cảnh giới nhỏ thứ ba trên Tiên Thiên.