“Cứ để yên như vậy sao?”
Điều khiến tất cả mọi người đều bất ngờ chính là.
“Ha ha ha ha ha!”
Diệp Bắc Minh đùa cợt cười ra tiếng: “Dừng ở đây? Ông đang suy nghĩ gì đấy!”
“Nhà họ Dịch nợ tôi một trăm năm mươi triệu đồng không trả, ngược lại còn xông vào nhà họ Diệp, làm cậu tôi bị thương nặng!”
“Bắt người nhà họ Diệp của tôi đi, đuổi giết em họ và nô bộc của tôi!”
“Bây giờ lại nhẹ nhàng nói một câu dừng ở đây?”
Lão tổ nhà họ Dịch nhướng mày, lạnh lùng hỏi: “Vậy cậu muốn thế nào?”
“Như thế nào ư?”
Diệp Bắc Minh hỏi ngược lại.
Anh hùng hồn nói ra từng chữ: “Dám! Gây! Tổn! Thương! Người! Nhà! Họ! Diệp!”
“Phải! Bị! Diệt! Chín! Tộc!”
Ầm ầm!
Nhà họ Dịch trong nháy mắt vỡ tổ.
“Diệp Bắc Minh, cậu đúng là ngông cuồng!”
“Lời này mà cậu cũng dám nói?”
“Cậu coi nhà họ Dịch chúng tôi là cái gì?”
“Diệt chín tộc nhà họ Dịch? Mẹ nó cậu đang nằm mơ sao!”
“Tên súc sinh, chỉ bằng câu nói này của cậu, nhà họ Diệp đã đáng chết rồi!”
Tất cả mọi người đều không nhịn được hét to!
Lão tổ nhà họ Dịch cũng vô cùng giận dữ: “Diệp Bắc Minh, nếu không phải lão phu kiêng kị người đứng sau luyện đan cho cậu!”
“Cậu cho rằng cậu thật sự có thể diễu võ giương oai ở nhà họ Dịch sao?”
Phải!
Lão tổ nhà họ Dịch không sợ Diệp Bắc Minh!
Điều ông ta quan tâm là người đứng phía sau Diệp Bắc Minh, luyện chế ra đan dược tuyệt phẩm, thậm chí là đan dược thánh phẩm kia!
Đối phương có thể là một vị Đan Hoàng cấp cao!
Thậm chí.
Có thể là một vị Đan Đế!
Diệp Bắc Minh cười một tiếng sâu xa: “Tôi có thể nói cho ông biết, ông không cần kiêng kị người sau lưng tôi!”
“Yên tâm, sau lưng tôi không có bất kỳ ai cả”.
“Những đan dược kia đều là tôi tự mình luyện chế, ông có thể ra tay rồi!”
Lão tổ nhà họ Dịch sững sờ, căn bản không tin.
Diệp Bắc Minh có thể luyện chế ra đan dược thánh phẩm?
Nói đùa cái gì vậy!