Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1650:




Ngay cả dũng khí chạy trốn cũng không có, chỉ có thể đứng tại chỗ chờ chết!
Một giây sau.
Vèo!
Diệp Bắc Minh nhìn về phía đám người nhà họ Dịch: “Đến lượt mấy người rồi!”
Anh đưa tay ra chộp về phía ngực Dịch Kiếm Nhân!
Ầm!
Dịch Kiếm Nhân không có sức phản kháng, trái tim nổ tung, máu tươi phun ra ngoài!
Ầm!
Diệp Bắc Minh trực tiếp sử dụng Huyết Mạch Chú Sát!
Một ngọn lửa thiêu đốt!
Trong nháy mắt, trên người tất cả đám người nhà họ Dịch ở đây đều bốc cháy lên ngọn lửa ngập trời!
“A!”
“Đừng mà!”
“Cứu mạng!”
Vô số người kêu thảm, bị đốt sống chết tươi!
Nhà họ Dịch hóa thành tu la địa ngục!
Nhìn tro cốt đầy đất, Dịch Kiếm Nhân khóc không ra nước mắt!
Ông ta chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Cậu… Cậu không sợ bị trời phạt sao?”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: “Tôi mới giết mấy ngàn người nhà họ Dịch của ông thôi, bị trời phạt cái gì chứ?”
“Nhà họ Dịch của ông truyền thừa mấy ngàn năm, giết người, diệt gia tộc còn ít hơn tôi sao?”
Dịch Kiếm Nhân chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Cậu!”
Ầm!
Ngọn lửa bốc cháy lên.
Dịch Kiếm Nhân hóa thành một đống tro tàn!
Nhà họ Dịch cứ bị hủy diệt như vậy!
Cả người Ngô Vân Phúc và Tề La run rẩy, hoảng sợ cúi đầu!
“Thủ đoạn của đại nhân quá kinh khủng!”
“Rốt cuộc bây giờ tôi đã biết vì sao đại nhân được gọi là Sát Thần rồi!”

Diệp Bắc Minh trở lại trước mặt Diệp Nam Thiên: “Ông ngoại, mọi người không cần trở về nữa!”
Diệp Nam Thiên vô cùng khó hiểu: “Hả?”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Từ giờ trở đi, nhà họ Dịch chính là nhà họ Diệp chúng ta!”
“Tất cả tài nguyên, sản nghiệp của nhà họ Dịch đều thuộc về nhà họ Diệp!”
Diệp Nam Thiên ngây người.
Những người còn lại của nhà họ Diệp cũng kích động đến mức cả người run rẩy!
“Được! Được! Được!”
Diệp Nam Thiên không nhịn được gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.