Người đàn ông trung niên gật đầu: “Đúng vậy, gia chủ!”
Một người phụ nữ bên cạnh đỏ bừng hai mắt.
Nhìn là biết vừa mới khóc!
Người này chính là mẹ của Thẩm Thông, Thẩm Linh Lung!
Người phụ nữ vừa nghe đến ba chữ “Diệp Bắc Minh” liền vô cùng kích động: “Lão gia, ông nhất định phải báo thù cho Thông nhi và Linh Lung!”
“Phu nhân yên tâm, nếu kẻ này dám đến Tử Vong cốc, cậu ta chắc chắn sẽ phải chết!”
Hai con ngươi của Thẩm Vạn Tứ co lại, sát khí phun ra ngoài giống như là thuỷ triều: “Liên hệ với sát thủ số một thiên hạ, bất kỳ người nào trong Tử Vong cốc, chỉ cần giết chết Diệp Bắc Minh!”
“Nhà họ Thẩm sẽ thưởng một tỷ đồng!”
Đại sảnh nhà họ Thẩm hoàn toàn tĩnh mịch!
Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Thẩm Vạn Tứ!
Xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ!
Một tỷ đồng?
Đậu má!
Nếu đám người liều mạng trong Tử Vong cốc biết, Diệp Bắc Minh tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn!
…
Trên đường.
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền ra: “Nhóc con, đang có rất nhiều người âm thầm chú ý đến cậu!”
“Không chỉ một, mà ít nhất có mấy chục người!”
Diệp Bắc Minh cũng cảm nhận được.
Có ít nhất mười mấy võ giả Tiên Thiên trong bóng tối!
Cũng có trên mười võ giả Tiên Thiên.
Võ giả cảnh giới Hợp Nhất cũng có ba người.
Đều đi theo ở xa xa phía sau!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng: “Chỉ cần bọn họ không ra tay, không cần quan tâm đến bọn họ”.
“Nếu bọn họ dám ra tay, giết là được!”
Khoảng nửa ngày sau.
Đã đến Tử Vong cốc!
Sơn cốc phía trước bị sương mù dày đặc màu xám bao phủ!
Hơi thở đẫm máu, giết chóc, tử vong đập vào mặt!
Mọi người không nhịn được dừng bước.
Tiêu Dung Phi kiêng dè chỉ về phía trước: “Anh Diệp, phía trước chính là Tử Vong Cốc rồi!”
“Bây giờ chúng ta đi còn kịp, tiếp tục tiến lên một cây số nữa, muốn trở về sẽ không dễ dàng như vậy nữa”.
Tiêu Nhã Phi tỏ vẻ lo lắng: “Anh Diệp, nếu không hay là chúng ta đi thôi”.