Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1681:




Đột nhiên.
Xung quanh truyền đến một tràng tiếng gầm thét của dã thú.
Mười mấy giây sau, bốn phương tám hướng xuất hiện số lượng lớn ma thú!
Một con gấu đen cao mười mấy mét!
Một con mãng xà màu đỏ rực, lớp vảy rắn chắc giống như sắt thép!
Còn có một con sư tử toàn thân đều là lông bờm!
Hàng triệu con ma thú ào ào sôi sục giống như hồng thủy!
Mặt đất chấn rung dữ dội, như xảy ra động đất.
“Hỏng rồi!”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh biến sắc, giơ tay lấy ra kiếm Đoạn Long!
Đang định ra tay!
Một cảnh không thể tưởng tượng nổi diễn ra!
Con mắt thần thú giữa đôi lông mày Diệp Bắc Minh mở ra, phóng ra một luồng uy áp ngút trời!
Liền sau đó.
Thụp! Thụp! Thụp!
Hàng triệu ma thú đồng loạt quỳ xuống, cái đầu phủ phục dưới đất!
Khẽ gầm về hướng Diệp Bắc Minh!
Chỉ nhìn một cái!
Vạn thú thần phục!
Diệp Bắc Minh toàn thân chấn hãi: “Có chuyện gì vậy?”
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, huyết mạch ma tộc trong cơ thể cậu thức tỉnh”.
“Bản thân ma tộc chính là ma thú biến thành, huyết mạnh của cậu rất cường mạnh!”
“Ma thú coi cậu là vua của vạn thú!”
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh cảm thấy không thể tin nổi.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Cậu thử chỉ huy bọn chúng đi!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe sáng: “Được!”
“Mày, đứng lên cho tao!”
Anh chỉ vào một con gấu đen cấp bảy!
“Gru!”
Gấu đen gầm một tiếng, trực tiếp đứng lên.
Diệp Bắc Minh lại chỉ vào con trăn Lạc Thiết cấp bảy màu đỏ: “Cuộn tròn cho tao!”
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trăn Lạc Thiết nhận thông tin, trực tiếp khoanh tròn!
Diệp Bắc Minh vung tay: “Bọn mày, tất cả lùi lại một bước cho tao!”
Thịch!
Hàng triệu ma thú đồng loạt lùi lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.