Anh khoát tay, bắt lấy tinh huyết của Thẩm Vạn Tứ từ xa!
Ầm!
Trong đôi mắt của Diệp Bắc Minh tỏa ra ánh sáng đỏ như máu!
Chỉ trong chốc lát.
Máu tươi của Thẩm Vạn Tứ bốc cháy lên!
Đột nhiên.
Một tiếng hét thảm vang lên!
“A!”
Một người trẻ tuổi huyết mạch nhà họ Thẩm bên cạnh bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực!
Người thứ hai, người thứ ba, người thứ tư.
Tất cả người có huyết mạch nhà họ Thẩm đều bị ngọn lửa bao phủ!
Đám người mở to mắt, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
“Đây là”.
“Huyết Mạch Chú Sát?”
“Đậu má!”
“A! A! A!”
Tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả đám người Yêu Nữ Oản Oản, Phó Thập Nhất Lang, Thẩm Lang, Quỷ Thủ Độc Thánh.
Cộng thêm vô số khách khứa!
Bao gồm cả đám người Long Đường, tất cả đều tê cả da đầu!
Trời ạ!
Tên nhóc này là ma quỷ sao?
Thế mà lại dùng Huyết Mạch Chú Sát để tiêu diệt tất cả mọi người nhà họ Thẩm?
Tên điên, đây là một tên điên!
Mộ Dung Hải cũng vô cùng chấn động: “Diệp Bắc Minh, cậu giết nhiều người nhà họ Thẩm như vậy, thật sự không sợ gặp báo ứng sao?”
Diệp Bắc Minh buồn cười nói: “Báo ứng?”
“Nếu như tôi chết trong Tử Vong cốc, ông cảm thấy nhà họ Thẩm sẽ bỏ qua cho bạn bè người thân của tôi sao?”
“Nhà họ Thẩm ở đây nhiều năm như vậy, chẳng lẽ chưa bao giờ tiêu diệt gia tộc khác? Chưa bao giờ giết những người khác?”
“Cho dù là Long Đường các ông, không phải cũng cao cao tại thượng, giương lá cờ chấp pháp để loại trừ người đối lập, lạm sát kẻ vô tội sao?”
Diệp Bắc Minh trào phúng: “Ông quả thật cho rằng Long Đường công chính lắm sao?”
Đậu má!
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Ai cũng không nghĩ tới Diệp Bắc Minh lại dám trào phúng trưởng lão Chấp Pháp Đường của Long Đường như vậy!