Thế mà trưởng lão Chấp Pháp Đường của Long Đường cũng phải sợ?
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Bắc Minh hoàn toàn thay đổi.
Trong lòng của tất cả mọi người đều sinh ra một suy nghĩ: ‘Từ hôm nay trở đi, toàn bộ Côn Luân Hư còn có ai có thể trị được anh nữa?’
Diệp Bắc Minh mất hết cả hứng khoát tay: “Cút đi!”
Mộ Dung Hải đứng lên, dẫn đám người Long Đường chật vật rời đi!
Diệp Bắc Minh chuyển ánh mắt đến trên người Yêu Nữ Oản Oản, Phó Thập Nhất Lang, Thẩm Lang, Quỷ Thủ Độc Thánh.
“Không phải mấy người muốn giết tôi sao?”
Bốn người quay sang nhìn nhau!
Yêu Nữ Oản Oản làm ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, hai mắt đẫm lệ quỳ gối dưới chân Diệp Bắc Minh, ôm lấy đùi của anh: “Đại nhân, tha mạng đi!”
“Chúng tôi biết sai rồi!”
“Nô gia bây giờ chính là của ngài, ngài muốn làm gì với tôi cũng được!”
“Ngài muốn cái gì, tôi sẽ cho ngài cái đó!”
Cô ta ngẩng đầu.
Giống một con mèo nhìn Diệp Bắc Minh, liếm đôi môi đỏ mê người của mình.
Ánh mắt những người còn lại đều nóng rực như lửa, huyết dịch đều muốn sôi trào lên!
Chỉ cần Diệp Bắc Minh cúi đầu là có thể nhìn thấy dãy núi chập trùng: “Thật sự muốn cái gì cũng được sao?”
“Đương nhiên”.
Yêu Nữ Oản Oản hưng phấn hẳn lên.
Trong đầu đã cô ta đã tưởng tượng ra cảnh mình bị Diệp Bắc Minh đặt ở dưới thân!
“Một người đàn ông ưu tú như vậy, chết ở trong tay anh ấy cũng được!”
Đương nhiên.
Không phải bị giết chết, mà là một kiểu chết loại khác!
Nghĩ tới đây.
Thân thể của cô ta giống như bị điện giật!
Hai chân khẽ run lên: “Ngài muốn cái gì cũng được!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng cười một tiếng: “Tôi muốn mạng của cô!”
Yêu Nữ Oản Oản thay đổi sắc mặt: “Cái gì? Ngài”.
Ầm!
Diệp Bắc Minh đạp một cước ra ngoài, Yêu Nữ Oản Oản bay ra, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử.
Mọi người ngẩn ngơ!
Yêu Nữ Oản Oản tuyệt đối là báu vật, một người đẹp tuyệt sắc đứng trong top mười bảng nữ thần Côn Luân Hư, cứ thế mà chết đi?
“Chạy!”
Phó Thập Nhất Lang hét lớn một tiếng.
Mấy người lập tức xoay người chạy!