Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1732:




“Vãi vãi vãi! Diệp Bắc Minh, mẹ kiếp, mày phải trả giá cho sự cuồng ngạo của mình!”
“Chết đi cho tao!”
Ầm!
Một trận tiếng ầm ầm vang lên, Lý Huyền Cơ cầm bảo kiếm màu đen xông đến.
Chém một đường kiếm xuống!
Giống như sao băng đụng phải trái đất!
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn tất cả, không hề động đậy.
Lý Huyền Cơ cầm kiếm xông đến!
Một trăm mét!
Năm mươi mét!
Không hề động đậy!
Ba mươi mét!
Vẫn đứng im bất động!
Khuôn mặt tức giận của Lý Huyền Cơ biến dạng: “Vãi, mày còn đang đợi cái gì? Ra tay đi!”
Vẫn đứng im bất động!
Hai mươi mét!
Mười mét!
Trong tích tắc.
Diệp Bắc Minh hành động,
Chỉ một ý nghĩ, kiếm Đoạn Long xuất hiện trong lòng bàn tay!
Ầm ầm!
Tiếng ầm ầm đáng sợ nổ tung, giống như xảy ra động đất cấp hai mươi!
Dưới sự dõi theo của rất nhiều người, bảo kiếm màu đen trong tay Lý Huyền Cơ bùng nổ.
Hắn bay ra như chó chết!
“Phập” một tiếng vang lớn, đập ra một cái hố lớn sâu mấy mét trên mặt đất.
Toàn hội trường tĩnh lặng!
Chỉ còn lại giọng của Diệp Bắc Minh thản nhiên vang lên: “Tao ra tay rồi, mày không đỡ được hả!”
“Việc này!”
Nhìn thấy cảnh này, trái tim của hàng triệu võ giả có mặt đều muốn nổ tung!
Lý Huyền Cơ thua rồi?
Vậy mà cũng không đỡ nổi một kiếm của Diệp Bắc Minh?
Nghịch thiên đến mức nào chứ!
Lúc này.
Cả thế giới dường như chìm vào trong lĩnh lặng như cái chết!
Tiêu Dung Phi tỏ vẻ mặt chấn hãi: “Bố ơi, con không nhìn nhầm chứ?”
“Việc này… việc này…”
Đầu óc Tiêu Đạo Sơn trống rỗng, hít thở khó khăn, đại não cũng thiếu khí oxy!
Ông ta cứ ‘việc này’ hồi lâu, cũng không thốt ra được một câu hoàn chỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.