Tạo ra thú triều khủng bố!
Những nơi mà thú triều đi qua, các tông môn đều gặp tai hoạ!
Sơn môn bị san bằng, gia tộc bị diệt trong khoảnh khắc!
Căn bản không có một người tu võ nào có thể ngăn cản được thú triều kinh khủng này!
“Sao lại thế này?”
“Cứu mạng!”
“A!”
Một vài người tu võ không may mắn còn bị thú triều cuốn vào trong đó.
Trong nháy mắt đã bị đạp thành một bãi máu!
“Đậu má! Đậu má! Đậu má!”
“Nhiều ma thú như vậy, sao lại giống như đang bị ai ra lệnh kêu gọi vậy?”
“Đã xảy ra chuyện gì? Là ai đang kêu gọi ma thú trong Tử Vong Cốc?”
“Ừng ực!”
Có người điên cuồng nuốt nước miếng: “Không ngờ lại có người có thể gọi được hàng chục ngàn con ma thú? Ông trời ơi!”
Ầm ầm ầm!
Côn Lôn Hư vô cùng chấn động, rất nhiều người tu võ đều nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sợ tới mức vỡ mật!
“Đi, đi xem!”
“Rốt cuộc là ai làm?”
Sau khi thú triều qua đi, vô số người tu võ theo ở phía sau.
Đám ma thú này lao một mạch đến dưới chân núi, nằm rạp trên mặt đất như đang quỳ lạy!
Mọi người đều ngây ra.
Ở vị trí trung tâm hàng chục ngàn con ma thú, một người tuổi trẻ đang đứng trên không trung!
Lửa ma ngập trời!
“Là anh ấy?”
“Người đứng đầu Côn Lôn Hư!”
“Diệp chủ? Sao… sao anh ấy có thể kêu gọi ma thú được?”
“Trời đất ơi!”
Sau khi mọi người nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Diệp Bắc Minh, tất cả đều bị dọa choáng váng.
“Chuyện này…”
“Thiếu chủ!”
Đám người Lăng Thi Âm, Ngô Khinh Diên, Lâm Thương Hải nhìn thấy Diệp Bắc Minh kêu gọi hàng chục ngàn con ma thú đến, rung động đến mức hoá đá tại chỗ!
“Tiểu sư đệ, sao cậu có thể làm được vậy?”
Cho dù là hai người Đạm Đài Yêu Yêu và Khương Tử Cơ cũng không thể ngăn cản sự rung động trong lòng.