Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1790:




Sâu trong đáy mắt hiện lên một vẻ khiếp sợ!
Nhưng rất nhanh đã bị ông ta che dấu: “Thiên Thiên, vị này chính là?”
Mộ Thiên Thiên mỉm cười giới thiệu: “Ông nội, anh ấy tên là Diệp Bắc Minh, là hậu nhân của Ám Dạ Vương”.
“Bây giờ đã kế thừa vương vị của Ám Dạ Vương”.
“Diệp Bắc Minh, đây là ông nội của tôi Mộ Bình Phàm”.
“Cái gì?”
Mộ Bình Phàm chấn động, ánh mắt giống như chim ưng dừng ở trên người Diệp Bắc Minh.
Hoàn toàn không rời đi được.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ, sử dụng Nguyên Thiên Thần Nhãn nhìn qua.
Anh liếc mắt một cái liền nhìn rõ tình hình bên trong cơ thể Mộ Bình Phàm!
Giọng nói của Mộ Thiên Thiên truyền đến: “Diệp Bắc Minh, ông nội của tôi còn có thể cứu chữa được không?”
Diệp Bắc Minh nhìn về phía cô ta theo bản năng.
Đậu má!
Nguyên Thiên Thần Nhãn còn chưa đóng lại, đường cong dáng người hình chữ S hoàn mỹ của Mộ Thiên Thiên lọt vào trong mắt anh!
Không sót một cái gì!
“Khụ khụ…”
Diệp Bắc Minh vội vàng nhắm mắt lại, lại mở ra một lần nữa: “Có thể cứu chữa”.
Anh trực tiếp ra tay, ngân châm rơi xuống người Mộ Bình Phàm!
Mộ Bình Phàm chấn động: “Làm cái gì vậy?”
Mộ Thiên Thiên vội vàng giải thích.
Mộ Bình Phàm không thể tưởng tượng được: “Cái gì? Gân mạch và đan điền của lão phu còn có thể cứu được?”
Phập! Phập! Phập!
Ngân châm đâm vào trong cơ thể Mộ Bình Phàm.
Đan điền của ông ta bắt đầu khô nóng lên!
Chân nguyên đã không thể cảm giác được vài chục năm không ngờ lại xuất hiện ngay lập tức!
“Đây là chân nguyên?”
“Sao có thể!”
Mộ Bình Phàm vô cùng kích động: “Đây là y thuật nghịch thiên gì vậy?”
Diệp Bắc Minh không giải thích, tùy tay viết phương thuốc giao cho Mộ Thiên Thiên: “Chúng ta đã thanh toán xong “.
Anh xoay người rời đi.
Chỉ còn lại hai người Mộ Bình Phàm và Mộ Thiên Thiên ngây ra tại chỗ!
Đột nhiên.
Giọng nói nghiêm túc của Mộ Bình Phàm vang lên: “Không ngờ lại thật sự có một người như vậy ư?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.