Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1794:




“Thanh Huyền Tông đã cho tôi mấy suất đệ tử nội môn rồi”.
“Sau này lúc tôi đi Thanh Huyền Tông, tôi sẽ đưa cô đi cùng”.
“Cái gì?”
Xung quanh lập tức sôi trào.
“Đó chính là Thanh Huyền Tông!”
“Nếu được gia nhập Thanh Huyền Tông, sẽ bớt được ít nhất mấy trăm năm đường vòng!”
Rất nhiều người đều lập tức đỏ mắt lên, tất cả đều vô cùng ghen tị.
Một vài cô gái còn nhìn chằm chằm Mộ Thiên Thiên, hận mình không thể là Mộ Thiên Thiên!
Mộ Thiên Thiên mỉm cười lắc đầu: “Cảm ơn đại tướng quân có ý tốt, không cần”.
Mọi người sửng sốt: “Cái gì? Cô ta từ chối ư?”
Đột nhiên.
Một giọng nói truyền đến: “Ám Dạ Vương đến!”
Ở cuối đường, những chiếc xe ngựa giống như cung điện chậm rãi đi đến.
Bên trên điêu khắc hoa văn rồng phượng!
Đây là toạ kỵ của riêng hoàng đế, giờ phút này lại có một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi trên đó!
“Đây là…”
Một màn này đã làm cho cửa hoàng cung phải im lặng ngay lập tức.
Ánh mắt của không biết bao nhiêu người đột nhiên co rút lại một chút, ngay cả tiếng hít thở cũng phải dừng lại.
Trong nháy mắt này.
Tất cả khí thế của Dương Thiên không còn sót lại chút gì, cả trời đất chỉ còn lại mỗi mình Diệp Bắc Minh là nhân vật chính!
Mộ Thiên Thiên bịt chặt cái miệng nhỏ nhắn: “A! Là anh ấy!”
Đồng tử của Mộ Bình Phàm co rụt lại: “Không thể nào, xe rồng?”
“A!”
Mọi người đều hít một hơi lạnh!
Ừng ực!
Đỗ Hoành Đồ nuốt một ngụm nước bọt: “Đây chính là xe rồng, thứ mà chỉ bệ hạ mới có!”
Trên khuôn mặt già nua của Tần Ngũ Cửu đều là vẻ khiếp sợ: “Sao cậu ta dám ngồi trên xe rồng?”
“Kẻ này lại dám ngồi trên xe rồng?”
“Trời ạ…”
Sắc mặt đám người ở đây vô cùng hoảng sợ, không thể tin được vào hai mắt của mình!
Vèo!
Dương Thiên nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Võ Đế sơ kỳ? Đây chính là kẻ đã giết em trai mình Dương Tiêu?”
‘Chỉ là một võ đế sơ kỳ? Hắn chính là con kiến hôi kế thừa Ám Dạ Vương?’
‘Chính là hắn muốn cưới Mộ Thiên Thiên?’
‘Tên phế vật này có tư cách gì!’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.