“Ha ha ha ha!”
Long Đế ngửa mặt lên trời cười to: “Tốt lắm nhóc con, khó trách cậu có thể đi đến ngày hôm nay!”
“Cho dù cậu không có bố mẹ nghịch thiên, nhưng thành tựu của cậu chắc chắn cũng tuyệt đối sẽ không thấp!”
“Đã như vậy, bản đế sẽ không từ chối nữa!”
“Tôi có một bản “Tố Hồn Tái Tạo Công”, đây là con át chủ bài của tôi, có thể dùng bí pháp này để tái tạo lại thân xác!”
Diệp Bắc Minh co quắp khóe miệng: “Lão già này vẫn còn giấu giếm tôi đúng không?”
“Ha ha ha ha!”
Long Đế cũng không che giấu: “Diệp Bắc Minh, bản đế chỉ còn lại một sợi tàn hồn, quả thực là rất sợ hãi!”
“Trên thế giới này, không phải tất cả mọi người đều có tấm lòng ngay thẳng như cậu đâu”.
“Có một số người bề ngoài nhìn có vẻ vô hại, trên thực tế còn ác độc hơn rắn rết gấp mười ngàn lần!”
Diệp Bắc Minh cũng lười nói nhảm: “Được rồi, đừng thổi phồng nhau nữa”.
“Long Đế, tôi sẽ tái tạo lại thân xác cho ông!”
“Khoan đã!”
Long Đế có chút khẩn trương.
Diệp Bắc Minh dừng lại nhìn huyết ảnh của Long Đế: “Sao vậy?”
Sắc mặt Long Đế vô cùng nghiêm túc: “Diệp Bắc Minh, Tố Hồn Tái Tạo Công chỉ có thể sử dụng một lần với mỗi một tàn hồn!”
“Tôi chỉ có một cơ hội, nếu như cậu thất bại tôi sẽ không còn khả năng sống lại nữa!”
“Cho nên cậu phải thận trọng!”
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.
Anh nhìn qua Tố Hồn Tái Tạo Công một lần, lại tái hiện một lần ở trong đầu.
Cuối cùng.
Anh mở mắt ra: “Được rồi”.
Long Đế giật nảy cả mình: “Đờ mờ, Diệp Bắc Minh, vừa mới qua một giờ thôi!”
“Vậy mà cậu đã lĩnh ngộ được rồi?”
Diệp Bắc Minh tự tin gật đầu: “Cảm giác không khó lắm!”
“Đờ mờ!”
Long Đế không nhịn được nói tục: “Hay lắm nhóc con, cậu đúng là quá yêu nghiệt!”
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn: “Tố Hồn bia, tái tạo xương!”
“Tinh huyết ra, ngưng tụ thân xác!”
“Hôm nay Diệp Bắc Minh tôi lấy tinh huyết ngưng tụ thân xác cho Long Đế, trợ giúp ông ta sống lại!”
Khi Diệp Bắc Minh vừa dứt lời.
Ầm!
Một tầng huyết khí tuôn ra từ trong cơ thể của Diệp Bắc Minh, trong nháy mắt hóa thành một bóng người.